- Trương Đông cũng nghĩ như vậy, cho nên, hắn mới hồn phi phách tán. Diệp Cầm Dao nói. - Viện trưởng. - Ta không muốn tốn nhiều nước bọt, người là ta giết, ta cũng sẽ không ngồi chờ chết, cho nên... - Nên tới, thì tới đi. Lão giả lập tức trợn tròn mắt. - Diệp Cầm Dao, ngươi thật sự cho rằng, nơi này không ai có thể kềm chế được ngươi sao!? Diệp Cầm Dao không nói gì, chỉ là sương mù màu đỏ dày đặc trước mặt, càng ngày càng dày đặc. Sau lưng nàng,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.