“Vụt! Vụt!” Hai bên đánh nhau điên cuồng. Những vết thương nhỏ trên người Haverten của Nghĩ tộc đã hồi phục trong chớp mắt. Mà vết thương đẫm máu trên người Hứa Cảnh Minh lại hồi phục tốc độ chậm hơn rất nhiều. Hắn vừa mới lành lặn ba đến năm vết thương, nhưng lại có thêm càng nhiều vết thương khác. “Ngay lúc này.” Ánh mắt của Haverten của Nghĩ tộc chợt lóe lên một tia sắc bén. Dựa vào kinh nghiệm chiến đấu lâu năm, hắn ta đã tìm thấy thời cơ tốt nhất, liền vận dụng toàn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.