“Thất gia, ngươi tới rồi.” Người quản lý đoàn xe đi tới chỗ bọn họ, nói: “Người của chúng ta vẫn chưa tới đủ, cho nên các ngươi đợi thêm một lát nữa. Nhưng yên tâm, chúng ta nhất định sẽ xuất phát trong vòng nửa canh giờ tới.” “Không gấp, không gấp.” Ngô Thất gật đầu, ông ta ở huyện Bạch nhiều năm như vậy, cho nên cũng có danh tiếng nhất định. “Trần công tử.” Người quản lý khá khách khí với Hứa Cảnh Minh, hắn chào hỏi rồi lập tức rời đi. Hứa Cảnh Minh và Ngô...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.