Với khả năng của sinh mệnh Bản Nguyên, Hứa Cảnh Minh uống khi say chuếnh choáng mới ngừng, rượu trong bầu rượu đỏ lửa kia đã vơi đi một nửa. Sư huynh Ất Tửu hơi xót của, mà đây đã là kết quả sau khi Hứa Cảnh Minh “hạ miệng lưu tình” rồi. Sang ngày hôm sau, Hứa Cảnh Minh tạm biệt sư huynh Ất Tửu. “Tôi đi đây.” Hứa Cảnh Minh mỉm cười với sư huynh Ất Tửu đầu to, bọn họ ở cùng nhau gần cả trăm năm, tình hữu nghị tự nhiên cực kỳ thân thiết keo...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.