Sau khi Hứa Cảnh Minh trở thành sinh mệnh Bản Nguyên, hắn trở nên rất nhạy cảm với thời gian và không gian, có thể âm thầm suy đoán được mình đã đi được bao xa. “Ồ?” Hứa Cảnh Minh chỉ cảm thấy thời không méo mó vặn vẹo trên diện rộng, khoảng cách di chuyển lớn tới mức khó tin, hắn rốt cuộc cũng không phán định được nữa. Một giây trước còn ở Trái Đất, một giây sau đã bước vào một vùng không gian tối tăm vắng lặng. Hứa Cảnh Minh cảm nhận được sự lạnh lẽo...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.