Sau khi từ biệt sư phụ và những người khác, Hứa Cảnh Minh đi đến một nơi hẻo lánh. Trong những lần cướp bóc trước đó, hắn đã che giấu thân phận, vung tiền thuê một số nhà dân ở Đế Đô. "Cốc cốc cốc." Buổi tối, tiếng gõ cửa vang lên ở bên ngoài nhà. Hứa Cảnh Minh đeo mặt nạ da người, sau đó đi ra mở cửa, lập tức nhìn thấy một ông lão thân thiện, dễ gần, chính là lão Chương. "Cảnh Minh huynh đệ, hiếm à nha." Lão Chương cười nói: "Trước kia đều là...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.