“Ngô Minh.” Lúc này, một giọng nói đột nhiên vang lên. Hứa Cảnh Minh nhìn lại, trông thấy bóng dáng nguy nga đang đắm chìm trong hào quang xanh nhạt, nhưng cũng không nhìn rõ được dung mạo của đối phương. Bóng dáng nguy nga này quan sát Hứa Cảnh Minh: “Rất nhiều sinh linh đi vào vùng đất chung cực, nhưng ngươi là người duy nhất chiếm được cơ duyên to lớn đó. Liệu ngươi có thể nói cho ta biết cơ duyên to lớn là gì được không?” “Vị tiền bối này.” Hứa Cảnh Minh khiêm tốn nói:...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.