“Mạt Hữu, ngươi đừng tâng bốc ta làm gì, ta không đủ mạnh nên mới phải tránh mặt.” Một giọng nói cất lên, vang vọng khắp nơi. Hứa Cảnh Minh có thể lan truyền âm thanh tới bất kỳ nơi đâu trong phạm vi góc nhìn Cao Duy của mình. “Ngươi chịu nói chuyện rồi à?” Quân chủ Mạt Hữu mỉm cười: “Ta không biết mình có vinh hạnh… biết được tên họ của ngươi là gì không?” “Một tên Ngục Tộc như ngươi hãy ngoan ngoãn chịu chết đi, đừng hỏi nhiều như thế!” Thanh âm tiếp tục quanh...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.