“Cảnh Minh.” Lê Miểu Miểu đi ra, cả nhà cũng ra theo. Lê Miểu Miểu nắm tay Hứa Cảnh Minh, mọi người đều có chút không nỡ. “Miểu Miểu, ngươi thế mà cũng đã đạt thành cảnh giới Vĩnh Hằng đỉnh phong rồi.” Hứa Cảnh Minh cảm thán. “Ta là người có thiên phú yếu nhất, cũng có rất nhiều điều chưa hiểu trên con đường tiến hoá.” Lê Miểu Miểu mỉm cười nói: "Ta cảm thấy ‘con đường Khoa Học’ là phù hợp với mình nhất! Với con đường Khoa Học, ta có thể phân tích rõ ràng các...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.