Sau khi Lôi Vân Phóng rời đi, Hứa Cảnh Minh lập tức cảm thấy nhẹ nhõm đôi phần, nhưng hắn cũng hiểu rõ... rằng chính mình phải nắm lấy cơ hội này. “Không thể lãng phí cơ hội mà chị Di tạo ra.” Hứa Cảnh Minh giậm chân, dốc toàn lực để đẩy nhanh tốc độ, hóa thành một cái bóng đỏ sẫm mờ ảo để đuổi theo Lôi Vân Phóng. Ở khoảng cách hơn 60 mét, ngay cả khi Lôi Vân Phóng đang ở trong khoảng khắc phong độ nhất, cho dù đường đi không có bất kỳ trở...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.