“Không còn nữa rồi.” Ý thức của Tần Ngũ gia chìm trong màn đêm rồi tiêu tan. Mà đồng thời, tại một tinh hệ xa xôi trong hiện thực, trong một kiến trúc vòng sao khổng lồ, một ý niệm đột nhiên được đánh thức. Sau khi giết chết Tần Ngũ gia, Hứa Cảnh Minh, Tử Đằng và Lữ tiên sinh dừng đồng tác, những thành viên khác của bang Hoa Nguyệt xung quanh bỏ chạy thục mạng, chỉ hận cha mẹ đã không sinh thêm cho mình hai cái chân nữa. Có người thì leo tường, người thì chui...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.