“Tất cả vật chất đều sụp đổ hoàn toàn, thời không trở thành một mảnh hỗn loạn.” Hứa Cảnh Minh quan sát được quá trình sụp đổ của lục địa kéo dài hơn một tiếng. “Ồ?” “Bản thân thời không cũng bắt đầu sụp đổ.” Hứa Cảnh Minh không thể tin nổi. Thời không trong vũ trụ vốn dĩ rất hỗn loạn, nhưng cho dù hỗn loạn tới mức nào đi chăng nữa, thì bản thân nó vẫn lành lặn nguyên vẹn. Giống như một hành tinh bất kỳ trong vũ trụ, cho dù bề mặt không ngừng xảy ra...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.