Hứa Cảnh Minh rời khỏi phủ Thành An đã hơn một tháng, nhà của hắn vẫn là đống hoang tàn, không ai dám chiếm giữ hoặc tự ý xây dựng lại. Lúc này, hai người đang đứng trên bãi đổ nát, một là nam tử vạm vỡ có bộ râu quai nón, người còn lại là Lưu Trường, quan thống lĩnh của Phục Ma ti. “Đại nhân.” Lưu Trường nói: “Sau trận giao đấu giữa Ngô Minh và sơn chủ núi Động Minh, tòa trạch viện đã hoá thành đống phế tịch rồi. Dù đã hơn một tháng, nhưng nơi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.