Hứa Cảnh Minh và Ngô Thất đi vào một khách điếm, bao trọn một khuôn viên độc lập. Khi màn đêm buông xuống, hai người đều đang nghỉ ngơi trong phòng riêng. Bỗng nhiên, tiếng gõ cửa vang lên. “Ai vậy?” Ngô Thất mặc quần áo vào, đi ra mở cửa. Hứa Cảnh Minh cũng cảm nhận được một cơn sóng pháp lực mênh mông, hắn lập tức bước ra sân, trông thấy một ông cụ cường tráng với mái tóc hoa râm đang đứng ngoài cửa. Nhìn ánh mắt và khí chất của người này, Hứa Cảnh Minh cảm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.