Trong một động phủ ở nội thành, Cổ Mạc bỗng nhiên cảm ứng được nhân quả, lập tức đi tới lan can, dùng con ngươi hẹp dài nhìn về nơi xa, liếc mắt một cái đã trông thấy Hứa Cảnh Minh đang bay một mình ở hướng kia. “Lực lượng áp chế ở toà thành Vũ Hỏa quả thật lợi hại, Ngô Minh ở gần như thế, mình mới có thể cảm ứng được.” Cổ Mạc nghĩ, hắn ta cũng sắp xếp một phân thân sinh sống lâu dài ở bên trong toà thành Vũ Hỏa. “Ngô Minh.” Ánh mắt...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.