“Ồ?” Hai đầu lông mày của Cổ Sơn thể hiện rõ sự ngạc nhiên. “Xuất kiếm nhanh thật, còn nhanh hơn cả mình.” Lý Kim Qua nói khẽ: “Nhưng ngay cả làn da của mình mà hắn ta còn không chém rách được, thì làm sao có thể đấu lại với mình?” Nói rồi, tay phải của bóng người áo xanh tựa như một thanh đao, vạch ra một đường giữa không trung. Roẹt! Không trung bị bổ thành từng gợn sóng, lần lượt lướt qua cơ thể Cổ Sơn. Thân ảnh Cổ Sơn bỗng nhòe đi, hắn ta lập...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.