Mục lục
Một Đêm Mê Loạn: Đại Ca Xã Hội Đen Đừng Tới Đây
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ăn xong mấy thứ linh tinh, điện thoại của Ngũ Y Y vang lên, Ngũ Y Y miệng đầy thức ăn, nhìn một chút, bấm tiếp nhận cuộc gọi.

Hoắc Phi Đoạt im lặng nhìn cô.

“A, Giang Đình, tiểu tử cậu còn nhớ đến tôi sao?”

“Y Y, cậu đang ở trong nhà của sư phụ hả?”

“Này nhé, ở chỗ này,công việc vô cùng cực khổ, lão nương hai tay hai chân đều muốn đứt rồi”

Hoắc Phi Đoạt ngồi đối diện cắn răng

Để cho cô làm cái gì công việc cực khổ, nhìn cô oán than đậy đất.

“Y Y, cậu có phải không quên tối nay trong trường học tổ chức buổi biểu diễn từ thiện rồi hả?”

“Ồ? Có tổ chức biểu diễn từ thiện à? Mình quên rồi?”

“Cậu còn có một tiết mục biểu diễn đó, cậu đại biếu cho lớp hát , mình còn làm bạn nhảy xui xẻo của cậu nữa a”

“Đúng rồi, đúng rồi, cậu không nhắc nhở mình….mình liền quến luôn”

“Buổi chiều nhớ tới trường học ghi danh.Tám giờ chính thức tổ chức ở sân chính của trường”

“Ừ ừ, buổi chiều mình nhất định đi, buổi chiều gặp”

Ngũ Y Y tắt điện thoại, nhìn Hoắc Phi Đoạt, bày ra bộ dạng khổ sở đáng thương, giọng nói hết sức buồn nôn, “Chủ nợ đại nhân………”

“Có lời cứ nói, nói trọng điểm, không cần vòng vo”

Ngũ Y Y quẹt miệng, “Buổi tối trong trướng học của tối có tổ chức buổi biểu diễn từ thiện, tôi có một tiết mục biểu diễn cá nhân,buổi chiều phải đến trường ghi danh..”

“Buổi chiều tôi có việc phải ra ngoài, em phải đến trướng,tốt lắm” Hoắc Phi Đoạt một lời định đoạt.

“Thật sao, chủ nợ,ngài thật tốt”

Ngũ Y Y hoan hô.

Hoắc Phi Đoạt chọn cho Ngũ Y Y một bộ y phục, Ngũ Y Y nhìn chiếc váy xinh đẹp kia, kéo khóe miệng, “Có thể không mặc được không?”

Hoắc Phi Đoạt liếc Ngũ Y Y một cái.

Ngũ Y Y thở dài, “Mặc bộ váy này có quá phô trương không? Lãng phí quá, đồ tôi mặc còn tốt lăm”

Hoắc Phi Đoạt chọn bộ đẹp nhất nhét vào tay cô,kiên quyết nói, “Mặc cái này đi, bên cạnh tôi, chỉ có thể chọn loại tốt nhất”

Ặc, men quá.

Chú Hoắc kiên nghị nói dáng vẻ rất khốc a.

Ngũ Y Y mặc xong xuôi, đi xuống lầu.

A Trung dứng cạnh xe hơi nhìn cô, cũng không nhịn được trừng lớn mắt, Ừ,lão đại chọn nữ nhân, quả nhiên vô cùng xuất sắc.

“Dừng chỗ này! Dừng lại chỗ này đi”

Ngũ Y Y hốt hoảng hốt kêu lên.

Xe hơi lúc cách trường đại học 100m, Ngũ Y Y liền kêu dừng xe lại.

Hoắc Phi Đoạt nổi tiếng quá mức,huông chi trước sau còn có mấy chiếc mở đường,nếu như vậy cứ đến trường mới xuống, vậy sẽ đem tới kinh động lớn nha.

Xe dừng lại, Ngũ Y Y xuống xe, xoay người hướng Hoắc Phi Đoạt đang ngồi trong xe nói, “Như vậy tí nữa tôi về luôn Ngũ gia trang, ngày mai laị tới chỗ chú làm. Chủ nợ đại nhân,mai gặp lại”

Hoắc Phi Đoạt thở dài, “Được rồi, tùy em. Có chuyện gì cứ gọi cho tôi”

Ngũ Y Y gật đầu một cái. Đi bộ vào trường.

Gọi cho chú Hoắc?

Cô không có số của chú a.

Đột nhiên lại nghĩ tới, tối qua trên xe hơi, Hoắc Phi Đoạt lấy điện thoại của cô. Chú Hoắc không phải…….

Ngũ Y Y lấy điện thoại ra nhìn dang bạ, lật a lật a, rốt cuộc cũng thấy”Tôi yêu Hoắc Phi Đoạt” hiện trên màn hình

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK