Ngũ Y Y kinh ngạc quay mặt nhìn Hoắc Phi Đoạt, "Ơ? Anh đi theo làm gì? Công ty của anh cũng không phải ở đây! Anh trở về đi, tự tôi có thể đi lên lầu!"
Hoắc Phi Đoạt cười như không cười, "Tôi cũng cần phải lên lầu."
Ngũ Y Y thở dài, vỗ vỗ cánh tay Hoắc Phi Đoạt, "Ai ha, anh yên tâm đi, tôi có thể đối phó, anh không cần đi cùng với tôi đâu. Tôi cũng không phải trẻ con mà."
Hoắc lão đại đối với cô chăm sóc thật tốt, hắc hắc hắc.
"Tôi không phải đi lên cùng em."
"Hả? Anh có ý gì?"
Ngũ Y Y khó hiểu mở lớn mắt.
Hoắc Phi Đoạt một tay đút vào túi, nói vô cùng thản nhiên, "Công ty này cũng là công ty con của Hắc Đế, tôi tới đây kiểm tra tình hình làm việc của nhân viên một chút. Thế nào? Tôi không thể sao?"
Ngũ Y Y há hốc miệng, bộ dạng khiếp sợ, "Nơi này. . . là công ty con của anh?"
Hoắc Phi Đoạt gật gật đầu.
"Mẹ ơi, anh còn bao nhiêu công ty như vậy nữa? Tiền của cả nước này đều để cho anh thu vào sao?"
Ngũ Y Y nuốt nước miếng.
Đây mới chính là kẻ có tiền.
Hoắc Phi Đoạt ôm bả vai của Ngũ Y Y, "Tôi kiếm nhiều tiền, không phải là em nên vui vẻ hay sao?"
Dù sao cũng là để cho vợ sử dụng. . .
Ngũ Y Y lại hiểu theo ý khác, "Vui vẻ, đương nhiên vui vẻ. Tôi cũng không thể thừa nhận là đang hâm mộ ghen tỵ hận. Thật là có tiền mà!"
Hai người thân thiết cùng đi vào đại sảnh công ty, lập tức khiến cho nhiều nhân viên chú ý.
Người đàn ông tuấn mỹ như gió kia, có phải là Hoắc lão đại trong truyền thuyết hay không?
Lão đại tập đoàn Đế Vương!
Tại sao hắn lại mang theo một đứa trẻ đến đây?
Đứa trẻ kia nhìn qua tuổi cũng không lớn, chỉ khoảng mười sáu mười bảy tuổi, cũng không thể là người tình của Hoắc lão đại được chứ?
Bởi vì Ngũ Y Y ăn mặc vô cùng giản dị, giống như học sinh trung học bình thường, cũng không tô son trát phấn, không đi giày cao gót, dưới chân là một đôi giày thể thao.
Ai cũng sẽ không gắn một cô bé như vậy với Hoắc lão đại cao cao tại thượng ở cùng một chỗ.
"Hình như mọi người đều đang nhìn anh đó. . . ?"
Ngũ Y Y xoay xoay đầu, không chút cảm giác được, mình cùng Hoắc Phi Đoạt thân mật khăng khít như thế nào.
Giống như là đã thành thói quen vậy.
Ngũ Y Y đắc ý híp mắt cười, "Có phải cũng đang nhìn tôi hay không? Tôi trẻ trung xinh đẹp như vậy, chắc chắn người ta cũng rất khen ngợi tôi đó?"
Hoắc Phi Đoạt âm thầm bĩu môi một cái.
Ngũ Y Y lập tức suy sụp cúi mặt xuống, tự mình hiểu được nói, "Được rồi, tôi thừa nhận, tôi vẫn không xinh đẹp bằng anh."
Hoắc Phi Đoạt bất đắc dĩ nhìn người bên cạnh một chút.
Dựa vào, hắn là một người đàn ông cao một mét chín uy phong lẫm lẫm, lại bị cô bé này dùng từ xinh đẹp để miêu ta.
Thật không biết nên vui hay nên buồn đây.
Cố Tại Viễn ở trong văn phòng vô cùng tiêu khiển.
Có hai cô gái hầu hạ hắn, một người xoa bả vai cho hắn, một người bóp chân cho hắn.
Cô ả bóp chân, lần đầu tiên được phục vụ cho ông chủ có tiền như vậy, hận không thể lập tức cùng Cố Tại Viễn trèo lên giường, tạo một chút quan hệ cũng được.
Tay của cô ta khẽ vuốt ve, quỳ gối bên cạnh chân Cỗ Tại Viễn, cố ý trình diễn ngực của mình cho Cố Tại Viễn nhìn.
Cố Tại Viễn đang nghiêm chỉnh xem hợp đồng, bị cô ả vuốt ve thì cau mũi lại, không nhịn được thấp giọng cười mắng. "Cô đúng là lẳng lơ! Mới sáng sớm tinh mơ mà đã đốt hỏa cho ông rồi. Lão tử đang xử lý công việc nghiêm túc, cô muốn trục lợi đúng không?"