Ngũ Y Y duyên dáng đứng bên người Hoắc Phi Đoạt, tất cả giống như năng lượng thần bí hấp dẫn, sức quyến rũ tản ra không có cách nào nói nên lời!
“Má ơi! Thật sự là Ngũ Y Y!” Ngũ Nhân Tâm miệng hút khí lạnh, có chút ghen tỵ nói, “Ăn mặc chưng diện, so với nữ hoàng Elizabeth xinh đẹp hơn! Không thể trách được cái tên Hàn Giang Đình lại mê cô ấy như vậy! Thật không có đạo trời!”
Ngũ Nhân Lệ hướng Ngũ Y Y cười, thế nhưng nhịn không được nước mắt nhẹ rơi, khan khan thấp giọng kêu, “Y Y, em đã trở lại, trở lại là tốt rồi.”
Nói xong, nước mắt liền rơi xuống.
Ngũ Y Y giống như nhìn người xa lạ nhìn Ngũ Nhân Tâm cùng Ngũ Nhân Lệ, thấy Ngũ Nhân Lệ rơi nước mắt, cô có chút khẩn trương nói, “Cô tại sao lại khóc? Là nhìn thấy tôi nên không vui sao? Người này vừa khóc, làm cho tôi cũng ướt, cầu xin cô đừng khóc được hay không?”
Bịch!
Ngũ Nhân Tâm cùng Ngũ Nhân Lệ miệng đều rơi xuống đất.
Nói chuyện dịu dàng động lòng người như vậy, đây không phải người hay gây sự Ngũ Y Y!
Ngũ Y Y sẽ không nói chuyện dịu dàng như vậy!
Ngũ Y Y này là ai vậy? Đây có thể so với một bé trai ngang ngược!
Cô ấy cùng các cô nói chuyện, cho tới bây giờ cũng chưa dịu dàng như vậy, hoàn toàn cứng rắn giống như xi măng cốt thép!
“Y Y, cô, cô không sao chứ?” Ngũ Nhân Lệ kinh ngạc nói cà lăm.
Ngũ Nhân Tâm cắn răng, “Ngũ Y Y, cô cố ý trêu chọc chúng tôi phải không? Làm sao, muốn làm cô gái Điềm Tâm? Ngươi có kế hoạch sao!”
Ngũ Y Y ủy khuất nhìn Ngũ Nhân Tâm cùng Ngũ Nhân Lệ, ngập ngừng, “Tôi không hiểu các người đang nói gì, tôi không nhớ chuyện quá khứ. Thật xin lỗi.”
“Hả!” Ngũ Nhân Tâm cùng Ngũ Nhân Lệ cùng nhau há to miệng, bị dọa đến không nhẹ.
Ngũ Nhân Tâm vội vàng nhìn Hoắc Phi Đoạt bên cạnh Ngũ Y Y, Hoắc Phi Đoạt âm thầm gật đầu.
“Má ơi! Không phải chứ? Thật sự là bị mất trí nhớ?”
Ngũ Nhân Tâm ôm đầu, không dám tin lắc đầu, đợi đến khi cô ngẩng lên, trong mắt đều là nước mắt.
Trước đây đối địch, nói đến căn nguyên, các cô vốn là chị em nhưng luôn đấu đá châm biếm nhau!
“Thật quá đáng! Cô làm cái gì vậy! Nói biến mất liền biến mất, làm cho mọi người lo lắng, trở về thì trở về, tại sao lại chơi trò mất trí nhớ. Có biết hay không làm khổ người khác! Để người khác lo lắng như vậy cô rất vui sao? Thật quá đáng! Tại sao cô lại đối xử với người khác như vậy?”
Ngũ Nhân Tâm oán trách, lấy mu bàn tay lau nước mắt.
Ngũ Nhân Lệ rốt cuộc nhịn không được, chạy tới, ôm Ngũ Y Y, “Y Y, hu hu, tại sao có thể như vậy? Chị là Ngũ Nhân Lệ! Nhân Lệ! Lúc đầu Nhân Lệ đối xử với em không tốt! Hai chúng ta thường cãi nhau! Chẳng lẽ em đã quên sao? Hu hu hu hu….. ”
Cái miệng nhỏ nhắn Ngũ Y Y hơi mở ra, dáng vẻ hồ đồ không biết làm sao, cô đứng khô cứng, mặc cho Ngũ Nhân Lệ dùng sức ôm. Một lát sau, Ngũ Y Y nhẹ nhàng hạ cánh tay xuống, ôm lấy cơ thể Ngũ Nhân Lệ.
Hoắc Phi Đoạt lẳng lặng nhìn Ngũ Y Y, bên môi lộ nụ cười nhạt.
Ngũ Học Phong mặc kệ Ngũ Y Y có bị mất trí nhớ hay không, ông ta giống như con ruồi, chuyển động vây quanh Hoắc Phi Đoạt, không ngừng cầu xin, “Hoắc tổng, cầu xin cậu, làm cho công ty tôi cải tử hoàn sinh đi! Cậu xem, Y Y cũng là người phụ nữ của cậu, nó còn đi theo cậu,