Mục lục
Một Đêm Mê Loạn: Đại Ca Xã Hội Đen Đừng Tới Đây
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Chị cả, tối hôm qua chị có cùng với Tiêu Lạc làm cái gì không?” Ngũ Nhân Tâm nhiều chuyện chớp mắt.

Ngũ Nhân Ái vẻ mặt ngưng trọng, cô tất nhiên hiểu được những lời em gái mình nói là có ý gì.

Nhưng mà, cô không thể ăn ngay nói thật, nói Tiêu Lạc ghét bỏ mình, cô còn trần truồng đứng trước mặt anh ta, anh ta đều sở vi bất động đi? Như vậy đã có thể mất mặt lắm rồi.

“Chị không hiểu em đang nói cái gì.”

“Ôi chào, không phải là ân ái thôi, chị cả, tối hôm qua chị và anh rể có ân ái kịch liệt không?”

Ngũ Nhân Tâm hưng phấn chớp chớp mắt.

Ngũ Nhân Lệ cũng cuồng nhiệt hỏi: “Chỗ đó của Tiêu Lạc như thế nào? Kích cỡ như thế nào? Có phải rất đau không chị cả?”

Ngũ Nhân Ái mặt đã rất thối, cô thở dài, miễn cưỡng nói: “Có tới kịp làm đau đâu, không phải chị bị thương sao?”

“A đúng nha, chị còn chưa kịp, thật sự là đáng tiếc.” Ngũ Nhân Tâm nhìn trần nhà tha hồ suy nghĩ: “Em thường xuyên suy nghĩ, nếu em và Hàn Giang Đình có xảy ra chuyện kia, có phải xấu hổ đến ngất đi không. Hàn Giang Đình nhà em là cao thủ trên giường, chắc chỗ đó của anh ta rất lớn.”

Ngũ Nhân Lệ phẫn nộ: “Làm sao chị biết Hàn Giang Đình là cao thủ về mặt này?”

“Rất nhiều cô gái đồn đại nha.”

“Đúng, Hàn Giang Đình ngủ với nhiều cô gái như vậy, em còn muốn cậu ta sao?”

Ngũ Nhân Tâm tức giận trừng mắt nhìn Ngũ Nhân Lệ: “Ngủ qua với nhiều cô gái thì thế nào? Điều này chứng tỏ Hàn Giang Đình nhà chị có mị lực có đủ bản lĩnh! Tuổi trẻ bây giờ người nào mà không ngủ qua với rất nhiều người rồi sau đó mới tiến vào hôn nhân, chuyện bé xé to!”

Ngũ Nhân Lệ nói không lại Ngũ Nhân Tâm, nhìn xuống dưới lầu, đột nhiên kinh ngạc hô to: “Ơ? Đó không phải là Hàn Giang Đình sao? Sao cậu ta cũng đến bệnh viện vậy?”

“Chỗ nào? Chỗ nào?” Ngũ Nhân Tâm kích động chạy đến bên cửa sổ, trừng to hai mắt nhìn ra ngoài.

Quả nhiên, bên dưới gốc cây là một cậu thanh niên đẹp trai, không phải là tên Hàn Giang Đình thối tha kia sao?

Tên tiểu tử này hôm nay mặc một thân quần áo màu cà phê rất soái khí, đôi chân thon dài, nhiều cô gái đi ngang qua người cậu không nhịn được phải ngoái đầu lại nhìn.

“thật là Giang Đình nha! thật là Giang Đình của mình!”

Ngũ Nhân Tâm kích động vỗ cửa sổ.

Ngũ Nhân Lệ trợn to hai mắt: “Cái gì mà Giang Đình nhà chị? Người ta có quan tâm đến chị sao?”

“Nha đầu thối, đừng có nói những lời mất hứng! Ai da, nhìn từ xa như vậy, liếc mắt một cái đều có thể nhìn ra Hàn Giang Đình nhà chị đẹp trai hơn người nha.” Ngũ Nhân Tâm chớp đôi mắt đào hoa, say mê không biết trời đất.

Ngũ Nhân Lệ ngạc nhiên hỏi: “Vì sao anh ta đến bệnh viện này?”

Ngũ Nhân Ái nhíu chặt chân mày: “Hàn Giang Đình có quan hệ tốt với Ngũ Y Y, chẳng lẽ là vì Ngũ Y Y?”

“Cái gì?” Ngũ Nhân Tâm trừng to hai mắt: “Hàn Giang Đình cũng không thể làm bụng Ngũ Y Y lớn lên, rồi đưa cô ta đến đây phá thai chứ? Trời ạ, nếu như là vậy, chị nhất định phải nói cho ba biết, để ba đem con tiện nhân này đuổi ra khỏi nhà.”

Ngũ Nhân Ái suy nghĩ: “sẽ không.”

Ngũ Nhân Tâm sùng bái chỉ số thông minh của Ngũ Nhân Ái, lập tức vỗ vỗ ngực thở phào một hơi: “Vậy là tốt rồi, không phải là tốt rồi.”

Ngũ Nhân Lệ nói: “Em đã biết! có phải cậu ta đến đây thăm chị cả không?”

Ngũ Nhân Tâm vỗ tay mấy tiếng: “Chắc là đúng! Các người nghĩ xem, nhà cậu ta và nhà mình có quan hệ tốt như vậy, lúc chị cả phát bệnh nằm bệnh viện, nhất định ba sẽ báo cho bác Hàn biết, Giang Đình nhất định thay mặt nhà cậu ta đến thăm chị cả! nói không chừng Giang Đình vừa nghe nói em cũng ở đây với chị cả, càng cao hứng đi về rồi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK