Mục lục
Một Đêm Mê Loạn: Đại Ca Xã Hội Đen Đừng Tới Đây
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không nịn hót Tiêu Mai làm sao được? Cô Ta là chị của Tiêu Lạc mà!

Tiêu Lạc lại hiếu thảo vậy, anh ta đối với người chị này luôn quan tâm lo lắng, lời nói của chị Tiêu Lạc có ảnh hưởng lớn đối với anh ta.

Ngũ Nhân Ái âm thầm cười gian.

Ngũ Phong Tập vuốt ve mái tóc Ngũ Nhân Tâm rồi nói: “Nhân Tâm à, hôm nay con biểu diễn rất tốt, ba ba có chụp cho con vài tấm hình. Nhân Tâm, dù sao Y Y cũng là em con, con nhường nhịn nó một chút, đừng cáu gắt với nó. Tính tình Y Y rất cổ quái, con đừng cãi nhau với nó. Có được không?”

Ngũ Nhân tâm không vui bĩu môi nói: “Ba ba… Con xem em ấy là em con, đối xử rất tốt với em ấy, cũng rất khoan dung. Còn Y Y nữa, em ấy luôn có ý thù địch đối với con! Ba ba, người không thể thiên vị như vậy, lúc nào cũng bênh vực Y Y.”

Ngũ Phong Tập bất đắc dĩ gật đầu: “Ta biết, ta biết, ta sẽ nghiêm khắc phê bình Ngũ Y Y. Nhân Tâm bị té sao rồi? Có đau không?”

Ngũ Nhân Tâm đã quên chuyện mình bị té, đã không còn đau nữa, bỗng nhiên nghe ba ba cô hỏi vậy, liền sợ run lên, hai giây sau mới phản ứng được, lập tức nhăn mặt lại, làm ra vẻ đau đớn nói: “Ai da, còn rất đau, con sợ bên trong cũng bị tổn thương rồi. Ba ba người không thương con sao?”

“Thương, rất thương con, Y Y kia, ba ba sẽ nghiêm khắc phê bình nó, có được không?”

Hai người nói được mấy câu, nhìn thấy Tiêu Mai cẩn thận đi tới. “Dì? Lạc đâu? Tiêu Lạc đi đâu rồi?”

Ngũ Nhân Ái cả kinh, vội vàng kiểm tra xung quanh.

“Dì Mai, chúng ta đi tìm bên trong đi.”

Tiêu Mai nhíu chân mày, trả lời: “Đi, chúng ta đi tìm bên trong một chút. Cái tên Tiêu Lạc này, luôn thích làm việc một mình. Nhân Ái à, mặc dù so về tuổi tác thì các người lớn hơn em trai ta, nhưng thật ra tính tình nó giống như đứa trẻ vậy, sau này con ở chung với nó, tâm sự cùng nó nhiều một chút.”

Ngũ Nhân Ái lập tức vui vẻ, gật đầu nói: “Dạ! con nhất định sẽ nói chuyện với Tiêu Lạc nhiều hơn, thật ra chúng con rất hiểu nhau.”

Ngũ Phong Tập, Tiêu Mai, Ngũ Nhân Ái và các em gái theo sau đi vào phía trong.

Ánh mắt Ngũ Nhân Lệ nhạy bén nhìn thấy Tiêu Lạc, chỉ về phía trước kêu lên: “Đó không phải là Tiêu Lạc sao?”

Mọi người cùng nhau nhìn vào bên trong, thấy Tiêu Lạc ngồi trên ghế, còn Ngũ Y Y thì ngồi bên cạnh, nghiêng thân người đang nhẹ nhàng cười nhìn Ngũ Y Y khoa tay múa chân nói gì đó rất vui vẻ.

Ầm!

Một cổ lửa giận bốc lên, liền thiêu đốt cả người Ngũ Nhân Ái.

Ngũ Y Y! Mày thật biết thay đổi phương pháp quyến rũ đàn ông của tao.

Con tiện nhân này.

Ngũ Nhân Ái tức giận nói: “Không biết Ngũ Y Y đã dùng cách gì mà lúc nào cũng khiến cho Tiêu Lạc đi loanh quanh nó. Dì Mai thấy không, Lạc lại ở bên cạnh Ngũ Y Y.”

Tiêu Mai chớp mắt tức giận, giận đến ngực cũng biến dạng.

Ngũ Phong Tập ngược lại không nói gì, cảm thấy hơi vui vẻ nói nhỏ: “đứa bé Tiêu Lạc này tính tình rất tốt, nên có thể nói chuyện với Ngũ Y Y.”

Ngũ Nhân Tâm tức giận muốn chửi Ngũ Y Y là hồ ly tinh, lại bị Ngũ Nhân Lệ kéo lại, ngăn cản cô.

Dù sao ba ba đang ở đây, nếu dám công khai chửi mẹ con Ngũ Y Y, như vậy sẽ chọc giận đến ba ba.

Tiêu Mai bị chọc tức, a, cô muốn cho Tiêu Lạc cách Ngũ Y Y một chút, nhưng hắn lại không nghe, đúng không?

“Tiêu Lạc, em chạy đến đây làm gì?” Tiêu Mai đi tới, đánh một cái vào cánh tay tiêu Lạc, hắn giật mình, hoảng hốt đứng lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK