Mục lục
Một Đêm Mê Loạn: Đại Ca Xã Hội Đen Đừng Tới Đây
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đầu A Trung lại thấp xuống: "Đã điều tra công ty taxi đó, chiếc xe Ngũ tiểu thư ngồi đã nổ tung."

"Cái gì! Vậy Y Y đâu?" Sắc mặt Hoắc Phi Đoạt tái nhợt, bờ môi run rẩy.

"Yên tâm đi lão đại, Ngũ Y Y tiểu thư không ở trên chiếc xe nổ tung kia."

Hoắc Phi Đoạt hơi nhẹ nhõm một chút thì lại cau mày, "Đúng lúc Y Y ngồi trên chiếc xe đó thì nó lại nổ. . . . . . Đây rõ ràng là có người không muốn chúng ta tìm được Y Y!"

A Trung hơi căng thẳng, cậu ta cũng ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề.

"Gọi điện thoại cho Y Y chưa?"

"Hả? Vậy có được không. . . . . . Dù sao. . . . . ."

Hoắc Phi Đoạt lập tức móc di động ra, gọi cho Ngũ Y Y.

Ngũ Y Y đang ngồi trong ô tô cùng Hàn Giang Đình, nhìn cuộc gọi đang gọi tới, cực kỳ rối rắm, cực kỳ khó chịu, "Hoắc Lão Đại gọi điện tới, mình có nên nhận không?"

"Đừng nhận! Nhận rồi thì sao? Dù sao anh ta cũng có vợ rồi!" Hàn Giang Đình chen miệng.

"Tại sao cậu nói không được nhận thì mình không được nhận? Càng như vậy thì mình càng muốn nhận!" Ngũ Y Y trừng mắt với Hàn Giang Đình, nhận điện thoại, "Chuyện gì?"

"Y Y! Em đang ở đâu?"

Nghe được giọng nói như thường của Ngũ Y Y, Hoắc Phi Đoạt mới thật sự thở phào nhẹ nhõm.

"Tôi ở đâu tại sao phải báo cáo với anh? Anh là gì của tôi? Tôi đang ở ngoài!"

"Y Y, tại sao em lại xuất viện? Không phải trước khi anh đi em còn rất tốt sao? Tại sao đột nhiên lại như vậy? Anh nghe nói ba em qua thăm em, đã xảy ra chuyện gì?"

"Tôi không có ba! Tôi cho anh biết, Ngũ Y Y tôi giống Tôn Ngộ Không, đều chui từ kẽ đá ra, tôi không có ba! Anh còn việc gì không? Không có thì cúp máy đi, rất lãng phí tiền điện thoại."

Hoắc Phi Đoạt nghe giọng của Ngũ Y Y, cảm thấy hơi lạ. "Y Y, tại sao nói chuyện với anh lạnh lùng như vậy? Anh làm gì có lỗi với em ư? Nói cho anh... Anh xin lỗi." Hoắc Phi Đoạt chưa từng nói ba từ đó với ai cả.

"Ha ha ha, lời xin lỗi của lão đại công ty Hắc Đế, một người bình thường như tôi không nhận nổi. Anh chẳng có lỗi gì hết, anh rất tốt, chỉ có điều, dù anh tốt hơn nữa cũng không liên quan đến tôi, cũng giống như là dù tôi có ra sao cũng không liên quan đến anh!"

"Y Y! Tại sao em lại như vậy? Em đang ở đâu, nói cho anh biết, anh sẽ đến đón em."

Mặc dù giọng nói của Ngũ Y Y cứng rắn, nhưng khóe mắt đã xuất hiện nước mắt. Cô cố nén sự đau đớn trong lòng, vẫn hung dữ nói, "Đúng là kỳ lạ, tôi không phải vợ anh, cũng không phải con gái anh, tôi ở đâu cũng không cần anh tới đón! Chúng ta đường ai nấy đi, đừng quản chuyện của nhau nữa, hiểu không?"

"Không hiểu!" Hoắc Phi Đoạt gấp đến độ đầu đầy mồ hôi, đứng trước cửa sổ sát đất, thở dốc, "Y Y, em đừng nói chuyện như vậy, coi như anh van em, có được không? Có gì thì chúng ta bình tĩnh nói với nhau. Em sẽ lập tức trở thành vợ anh, em là người phụ nữ của Hoắc Phi Đoạt anh, anh đương nhiên sẽ bảo đảm an toàn cho em. Nói đi, em đang ở đâu, anh sẽ qua ngay."

Ngũ Y Y thấy từ vợ, trái tim cực kỳ chua sót, hít nước mũi, cứng rắn nói, "Tôi không phải vợ của anh! Hoắc Phi Đoạt, đừng dùng những lời như thế qua mặt tôi... Tôi nhìn thấu anh rồi! Tôi cho anh biết, Ngũ Y Y tôi từ giờ trở đi không có bất kì quan hệ gì với anh hết! Tôi chính là tôi, anh vẫn là Hoắc lão đại anh, hai chúng ta, hai chúng ta vĩnh viễn không còn liên quan đến nhau nữa! Tôi cảm thấy tôi nói đến đây đã rất rõ ràng rồi, xin tự trọng, đừng dây dưa với tôi nữa. Ngũ Y Y tôi không hạ tiện như vậy, không phải người chuyện gì cũng làm! Cứ như vậy đi, tạm biệt!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK