Mục lục
Một Đêm Mê Loạn: Đại Ca Xã Hội Đen Đừng Tới Đây
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thấy trong phim truyền hình chiếu qua tác dụng của thuốc kích thích, cho dù là đàn ông hay phụ nữ, chỉ cần ăn thứ này vào rồi, sẽ nổi lên sắc tâm điên cuồng.

“Tôi làm thuốc kích thích cho anh Phi Đoạt ăn hết sao?”

Phúc Hi nằm trên giường lăn lộn qua lại, nhìn lên trần nhà tưởng tượng lung tung lên.

Sau khi anh Phi Đoạt ăn thuốc kích thích, hai mắt lập tức sẽ đỏ lên.

Sau đó thở hổn hển nặng nề, từ từ đi về phía cô.

Sau đó…….

Khẳng định là Hoắc Phi Đoạt dùng một tay ôm lấy cô, đặt cô lên trên giường, thành thạo mà cởi quần áo cô ra, sau đó……

Điên cuồng mà…….

“Hi hi, nghĩ một chút, có vẻ như dáng vẻ không sai. Thuốc kích thích? Đến chỗ nào làm thuốc kích thích đây?”

Phúc Hi cắn môi, trên vấn đề này, cần phải suy nghĩ thật kĩ.

Ngũ Y Y trở lại Ngũ gia trang, vừa vào cửa, Tiêu Mai liền gọi cô lại: “Ngũ Y Y, ai cho mày đi dự tiệc? Là ai cho mày đi? Không ai mời mày, mày lại có thể có da mặt dày mà đi! Thật chưa thấy qua người nào như mày!”

Ngũ Y Y híp mắt, đứng thẳng người lên, xù gai như con nhím con, giọng nói lạnh lùng vang lên: “Các người không mời tôi, đúng là người khác đã mời tôi, là ai ở thế giới này để cho nhiều người sống như vậy? nếu như chút ánh sáng còn lại có nhiều thứ còn sống sót, tôi nhất định sẽ không đi.”

“Mày đi làm gì? Ngoại trừ mất mặt vẫn là mất mặt thôi! Ngũ gia đều bị mày làm mất mặt hết rồi!” Tiêu Mai tức giận muốn nhảy dựng lên.

“Được rồi, trời đã khuya, nói lớn tiếng như vậy làm gì?” Ngũ Phong Tập ngồi trên ghế sô pha nảy giờ rốt cuộc cũng lên tiếng, vẻ mặt không vui liếc mắt nhìn Tiêu Mai.

“Hừ.” Tiêu Mai hừ lạnh. “Nó đi cũng thông đồng với đàn ông làm chuyện xấu. Mặc kệ nó là con gái, chính mình giải quyết cho tốt, đừng làm xôn xao dư luận lúc đó mới hối hận.”

Tiêu Mai nói xong liền bỏ đi lên lầu.

Ngũ Nhân Tâm và Ngũ Nhân Lệ ngồi trên ghế sô pha phía bên kia, Ngũ Nhân Lệ cắn môi nhìn Ngũ Y Y, nhưng Ngũ Nhân Tâm thì cười lạnh ngồi bắt chéo hai chân lại, bày ra bộ dáng đang xem kịch vui.

Ngũ Y Y cười lạnh, nhìn về phía Ngũ Phong Tập: “Ông còn muốn dạy dỗ tôi cái gì sao? Nếu muốn trách móc, nhân lúc nhiều người ở đây mà nhanh chóng nói đi, để thỏa mãn lòng hiếu kì của một số người kia.”

Ngũ Phong Tập sợ run người, khoát tay nói: “Con lớn rồi, ba không muốn trách móc con, con lên lầu nghĩ ngơi sớm một chút đi.”

Ngũ Y Y nhìn Ngũ Nhân Tâm một cái, ngẩng cằm đi lên lầu.

Hơn nữa, cô giả vờ đi vào phòng ngủ của mình, mò mẫm dựa vào tường lắng nghe tiếng nói bên dưới.

“Ba ba, lúc nảy sao ba không nói gì với Y Y? Nó về nhà trước, không phải người cũng rất tức giận sao?”

Ngũ Nhân Tâm hơi bất mãn lên tiếng.

Ngũ Nhân Lệ thì không nói gì.

Ngũ Phong Tập thở dài: “Aiz, dì Mai của con nói, nhìn thấy Ngũ Y Y đi theo Hoắc Phi Đoạt rất nhanh, trách móc nó, đúng là muốn tốt cho nó, nhưng nó lại không biết, chuyện này mà đến tai Hoắc lão đại, ba ba sẽ không tránh khỏi bị hắn trừng phạt. Hoắc Phi Đoạt kia không phải là người thường gì, kể cả ông trời cũng không dám mạo phạm!”

“Ba ba, người cũng có thể cảnh cáo Y Y mà, không cho nó tìm mọi cách để đến gần Tiêu Lạc, không phải người và dì Mai đã quyết định để chị cả của con và Tiêu Lạc đính hôn rồi sao?”

“Yên tâm đi, chuyện này sẽ không sai đâu. Chuyện đính hôn nhất định sẽ thực hiện. Tiêu Lạc muốn quản lý công ty của ba, nhất định phải làm theo việc này. Đều, đi ngủ thôi, ngày mai còn phải dậy sớm nữa.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK