Mục lục
Một Đêm Mê Loạn: Đại Ca Xã Hội Đen Đừng Tới Đây
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Cho nên em làm sai chuyện, sẽ phải đền bù lại.”

“Đúng đúng đúng. Người nói rất đúng.” Ngũ Y Y suy nghĩ, chú Hoắc nói thế nào thì cô sẽ đồng ý như thế. Cô bày ra bộ dáng một người biết nhận lỗi rất tốt, trăm ngàn lần không được chọc giận người này, nếu không hắn sẽ cho người đem cô xẻo ra thành tám mảnh.

“Đến đây!”

“Ờ…A?” Ngũ Y Y bước được nữa bước liền hoảng sợ dừng lại nhìn chằm chằm Hoắc Phi Đoạt.

Đến đó? Tại sao cô phải đến đó?

“Không muốn đền bù lại sao?” Hoắc Phi Đoạt giả vờ tức giận nhíu mày lại.

Ngũ Y Y bị vẻ mặt này của hắn làm cho hoảng sợ cả người đều run rẩy, xoa xoa tay nhanh chóng nói: “Không phải vậy, dĩ nhiên là muốn đền bù rồi.”

Nhưng mà….Để cô qua đó làm gì?

“Đến đây, chà lưng cho tôi một chút.”

Hoắc Phi Đoạt hời hợt vừa nói, ánh mắt sắc bén vừa nhìn lướt qua gương mặt Ngũ Y Y.

“A? Chà lưng?” Ngũ Y Y run bắn người.

“Ngài tắm suốt ngày như vậy mà vẫn còn bẩn à?”

Hoắc Phi Đoạt híp ánh mắt đẹp như muốn giết người lại: “Không muốn đền bù sao?”

Một câu chất vấn rất nhạt nhẽo lại trực tiếp dọa Ngũ Y Y sợ run bắn người, không nói thêm hai lời, bước lên phía trước bồn tắm, mí mắt giật giật, anh hùng nói: “làm sao để kỳ cọ?”

A a a, cô rất muốn chết!

Da thịt Hoắc Phi Đoạt ở trên bề mặt nước và bên dưới lớp bọt xà phòng lại như ẩn như hiện.

Quỷ tha ma bắt như ẩn như hiện!

Không bằng trực tiếp phơi bày tất cả ra đi, khiến cô luôn đoán xem cái bên dưới bọt xà phòng sẽ có hình dạng gì. (Nguyen Nguyen: chị này đầu óc đen tối quá @@~)

Hoắc Phi Đoạt ngẩng đầu lên, nơi khoé mắt tạo nên một độ cong thật đẹp, vô cùng mị hoặc: “Dùng tay chà. Thế nào? Không muốn sao?”

“Suy nghĩ một chút suy nghĩ một chút! A, cũng không phải, mà là vui lòng. Tiểu nhân rất vui lòng vì ngài mà phục vụ.”

Ngũ Y Y nhe răng cười, nụ cười kia còn khó hơn so với khóc.

Cúi đầu sẽ khóc.

Hu hu hu, muốn cô dùng tay của cô chạm vào làn da Hoắc Phi Đoạt sao?

Sợ cái gì, sờ thì cũng sờ vào làn da của chú Hoắc này, không phải là sờ cô, dù sao cô cũng không chịu thiệt thòi là được.

Nghĩ đến đây là một chuyện đặc biệt nhất được chạm vào chú Hoắc, cô liền bắt đầu đắc ý.

“Dùng tay chà sao? Cũng không có các loại khăn tắm gì đó sao? Lấy tay chà không sạch được bẩn à? Ngũ Y Y làm ra vẻ là người có kinh nghiệm.

‘Em nghĩ rằng tôi giống như một người đàn ông lang thang, cả người dơ bẩn như vậy sao?

Ngũ Y Y le lưỡi.

“Vậy….Bắt đầu chà từ chỗ nào?”

Hoắc Phi Đoạt từ từ nhắm mắt lại, bày ra dáng vẻ đang chờ đợi hưởng thụ, do dự: “Từ trên….xuống dưới…..”

“Ồ”

Ngũ Y Y không suy nghĩ bất cứ chuyện gì, quỳ trên sàn nhà, xắn tay áo lên, đầu tiên vẩy lên rửa rửa hai tay, sau đó mới lấy tay chà vào phía trước và sau lưng Hoắc Phi Đoạt.

Tôi chà tôi chà tôi chà tôi chà!

Ôi nhìn gần, làn da của chú Hoắc thật đẹp, cực kỳ trơn bóng.

Lại có tính đàn hồi, lại có cảm xúc, sờ vào rất thoải mái.

Ngũ Y Y hì hục xoa xoa sau lưng Hoắc Phi Đoạt, kì cọ nửa ngày mới phát hiện một chút bụi bẩn cũng không có, người này rất sạch sẽ.

“Sau lưng chú không có bẩn, rất sạch sẽ. Tôi thấy không cần phải chà.”

Ngũ Y Y thổi thổi mái tóc phía trước trán.

Hoắc Phi Đoạt nhấc tay lên, ngón tay ướt sũng ấn vào trán của Ngũ Y Y, cưng chiều mà oán trách: "Em tính ăn bớt công việc hay sao? Muốn làm biếng hả?

Ngũ Y Y bĩu môi, gương mặt nhỏ trắng hồng rất mê người.

Ngũ Y Y dựa sát vào bồn tắm, trong bồn tắm đều là nước, nên đã làm trước ngược của cô đều ướt hết, mà cô lại ngốc nghếch không biết gì.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK