• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiểu Y mừng rỡ cảm ơn Mạc Mạc. Lòng thầm mừng vì theo cô tìm hiểu thì Đại Thắng là tập đoàn lớn của Châu Á. Vừa tốt nghiệp đã được thực tập làm việc ở nơi tốt thế này thì không còn gì bằng.



\-Đinh Tiểu Y!



Tiếng gọi lớn của Húc Dương khiến cô giật mình. Anh ngoắc tay ý muốn cô đi cùng anh.



Vào văn phòng, anh đặt trên bàn làm việc của mình một hộp điện thoại cực kì xịn xò.



\-Cầm lấy để tiện liên lạc. Nhưng cấm không được nhắn tin với đàn ông khác đấy.



\-Anh ghen à?




\-Không! \- Húc Dương quay mặt đi \- Cô ở lại công ty giám sát, tôi và Việt đi công chuyện một lát.



\-Được.



Tiểu Y lại mừng thầm. Công ty tuyệt vời thế thì cần gì phải giám sát? Về văn phòng của mình ngủ cho sướng chứ. Tối hôm qua chẳng hiểu anh ăn trúng quả bom nào mà nổ nguyên đêm khiến cô đau nhức cả người. Lại còn buồn ngủ nữa chứ.



Nhưng không!



Vừa tiễn Húc Dương, vừa quay gót tiến đến nơi nghỉ ngơi lý tưởng thì...



\-Chị Đinh! Có vài hạng mục cần chị xem xét gấp đấy ạ!



\-Được!



Vừa như rớt từ trên cao xuống, cô nản lòng bước vào công ty lại.



Ngồi vào chiếc ghế xịn xò, Tiểu Y ra bộ mặt nghiêm túc làm việc. Cô xem xét tỉ mỉ các dòng chữ, số liệu đến mức không ai nghĩ đó là người mới tốt nghiệp đại học thôi.





\-Hmmm... Cái này...



Tiểu Y liền mở máy tính, nhăn trán, tặc lưỡi một cái và nhếch mép cười khinh.



\-Có trình à?



—————







\-Cô chắc là đã đánh tráo hạng mục rồi chứ?



\-Phải! Tôi đưa cả hơn 10 tệp mà cô ta coi có 15 phút. Còn nói các hạng mục đều được thông qua nữa mà.



\-Phải phải! Thông qua của các hạng mục tôi đánh!



Một giọng nói kiêu ngạo vang lên.



\-Thư...thư ký Đinh???...



\-Ngạc nhiên vậy?



\-Dạ... tôi... tôi không biết gì cả! Có nguoi nói nếu tôi làm thế sẽ đưa tôi 2000 vạn... làm ơn cô hãy bỏ qua cho tôi được không? Thư ký Đinh!



Nữ nhân viên quỳ xuống, nắm lấy váy cô xin xỏ. Ả khóc lóc bù lu bù loa khiến Tiểu Y có phần thương xót...



Vì cuộc sống là thế.



Vì thương trường như chiến trường.



Không thể mềm lòng được!



\-Xin lỗi! Cô cần đến phòng nhân sự bàn bạc. Nếu không tự giác, tôi sẽ nói với Boss và cô sẽ bị phong sát khỏi ngành!



Nữ nhân viên nghe thấy thế bất lực bước đi.



Khoảng 30 phút sau, cô ấy đưa cho Tiểu Y tờ giấy chấp thuận từ chức cho cô gái đó và Mạc Mạc bước vào..



\-Sao con bé lại từ chức?



\-Cô ấy...



\-Con bé tuy mới nhưng làm việc rất tốt. Có triển vọng mà?



\-Cô ấy bán hạng mục của Đại Thắng!







Mạc Mạc ngạc nhiên. Không ngờ Tiểu Y lại quyết đoán và làm việc tốt như thế.



—————



\-Cô bé!



Tiểu Y chạy đến nhân viên vừa bị mình đuổi trong ngày đầu tiên đi làm.



\-Sao vậy ạ? Em...



\-Đây là quà của chị Mạc tặng em. Trong đây có chút tiền. Nó không đáng nhưng có lẽ giúp được em, chúc mẹ em sớm khỏi bệnh!



Nhân viên ấy không chịu cầm lấy tấm thẻ. Cô lại rớt nước mắt.



\-Gia đình em có biến. Chị hiểu... nhưng chị không thể làm trái lệnh.



\-Em cũng hồ đồ. Đại Thắng là tập đoàn em yêu quý mà lại bán đứng nó... em em



\-Thôi đi đi!



—————



Và tiếp đó là những lượt họp bàn bạc về các kế hoạch tiếp theo khiến cô không lúc nào ngơi tay.



Vừa ngồi xuống chiếc ghế tổng tài đầy quyền lực thì ...



\-Thằng Lý Húc Dương đâu? Kêu nó về nhà nhanh coi.



Một giọng đục ngầu hét lớn trong công ty.



Tiểu Y liền nhanh chóng bật dậy và chạy ra xử lý.



\-Mày không chịu ra khỏi hộ khẩu gia đình nhà tao thì phải về thương lượng gia sản chứ. Ông già kia sắp chầu trời rồi. Mày còn thích kéo dài thời gian à? Thằng khốn kia.



\-Cảm phiền anh nói đàng hoàng. Dương Tổng có công chuyện đi từ sớm rồi ạ.



\-Yo, nó vác đâu về mỹ nữ xinh đẹp thế này?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK