-Dù chúng ta đã dùng tên ở Mỹ của Hàn tiểu thư ư? Húc Dương gật đầu. -Vụ đó bị tổ chức Bạch Dạ em lại, nhưng lại có người tung tin đồn là tôi ra tay. Bố cô ấy là anh của tôi, tôi đã hứa sẽ giải quyết mọi chuyện. Tuy đã phá nguồn nhưng Tiểu Y mà biết thì cô ấy sẽ hận tôi. -Anh đã cố giữ bằng đại học của cô ấy lẫn vật tư nhưng chính cái bằng là
mấu chốt. Vì đại học Harvard cũng khá nổi tiếng nên anh phải làm giả số trên đó... -Cũng khá ngạc nhiên vì khi cô ấy trở về nước thì vô tình vào tay tôi, đúng là Hứa Giai Kỳ khá có lợi nhưng cô ta biết quá nhiều. -Boss, lão già kia vẫn hoạt động cho tổ chức nào đó. -Không cần lo, cậu trở về nhà Lisa để tiện việc theo dõi, tôi phải về với Tiểu Y. -Vâng.
Nhưng không may mắn lắm, khi hai người đang dừng xe nói chuyện thì bị tên bắn tỉa từ đầu đột kích, Húc Dương và Việt nhanh chán thoát lưỡi tử thần nhưng vết thương của Húc Dương đã bị loét ra (part 2 -.-) nên lúc về, anh phải nhờ Tiểu Y băng bó lại, nhưng mọi chuyện như ngoài tầm kiểm soát,
anh có chút mất kiên nhẫn với cô... và đã xảy ra chuyện ở chap trước.
Hoá ra, năm đó Hàn gia bị sát hại bởi tổ chức Bạch Dạ, nhưng có vẻ tổ chức
rất lộng hành, không bị truy cứu. Cũng may năm đó Tiểu Y đi du học mà thoát nạn, đến khi về Trung Quốc lại được Húc Dương bảo vệ, cứ như ai đó sắp đặt vậy. Nhưng cũng rất khó giải thích. Rốt cuộc năm đó, đã có chuyện gì xảy ra.
Qua một vài tuần, vết thương của Húc Dương đã gần lành. Việt đã trở lại công việc chỉ có Alex vẫn còn hôn mê, Lisa chăm sóc anh. Tiểu Y nghi ngờ về những hành xử của Húc Dương nghe đã tự mình tìm hiểu mọi chuyện. Cô thường nhân lúc Húc Dương vắng mặt ở tập đoàn mà điều tra những tài liệu về kinh doanh những năm trước, biết đâu tìm ra nguyên nhân khiến gia đình cô năm đó bị sát hại. Hôm đó, Húc Dương đi công tác, cô đã vô tình phát hiện tài liệu về tổ chức Bạch Dạ.
Đây là gì? Nghiên cứu gì đây? Cô đọc xong thì đơ người nhưng rồi cô bất tỉnh. Cô tỉnh lại trên bàn làm việc của mình, bên cạnh là Húc Dương đang ngồi ngắm cô.
-Sao anh lại ở đây? Đây là ... -Lại làm việc quá sức rồi ngủ thiếp đi đấy!
-Tôi nhớ đang... Không! Cô đến phòng của Húc Dương là buổi sáng, giờ đã chiều muộn thế này. Có ngủ cũng không thể ngủ nhiều đến thế! -Không phải! Tôi không ngủ thiếp đi! -Cô phải mất ăn mất ngủ để gầy dựng lại Hàn gia à?
-Chứ sao? Tôi sẽ khiến những người khinh thường tôi hôm nay phải trả giá! Húc Dương không nói gì thêm, thật ra, để dựng lại Hàn gia thì cũng dễ thôi, lấy Húc Dương, lợi dụng Lý gia cũng có thể phát triển Hàn gia... nhưng không thể làm thế! Anh quá nguy hiểm để ở bên. Bên Húc Dương gần được một năm mà đã chuyển nhà đến 2 lần...
Về nhà, cô kiểm tra vết thương cho Húc Dương.
- Vết thương lành hoàn toàn rồi, nhưng anh phải cẩn thận đấy!
-Nay còn lên giọng ra lệnh cho tôi ư? Mèo con to gan nhỉ? Anh nghe vậy có chút kích thích, đè cô xuống ghế sofa, ma mị câu dẫn:
-Tôi khỏe rồi! Để tôi cho em thấy... Rồi chuyện gì xảy ra thì hiểu đó.
-Sao cô không kháng cự? Tiểu Y không nói gì, mặc kệ Húc Dương, cô quá mệt mỏi rồi.
-Phải lòng tôi ư? Đồ tự luyến! Không làm thì để tôi đi nấu cơm. Gần đây, cô thay đổi một cách chóng mặt, thường cáu gắt, khó chịu và rồi... anh phải dỗ dành
Đứng trong nhà bếp thái rau, cô tỏ vẻ khó hiểu.
-Rõ ràng mình đang ở trong phòng của Húc Dương, tại sao lúc đó mình lại ngất đi nhỉ... Cứ suy nghĩ đăm chiêu như thế và rồi... -A! Nghe tiếng hét của cô, anh chạy vào bếp. -Sao lại bất cẩn vậy? Đứt tay