• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dường như kĩ thuật hôn của anh đã nâng cấp khiến dục vọng trong cô cũng dấy lên không ít


Cô nhắm nghiền mắt, loạng choạng mò mẫn tới bộ ngực săn chắc, vạm vỡ của anh, rồi vòng tay, ôm lấy cổ anh. Thân dưới không kiên nhẫn cứ cọ xát để tăng sự khoái cảm với đối phương.. Không chịu nổi nữa, môi hai người rời ra nhưng vẫn nối nhau qua sợi bạc óng ánh.



-Hmm... đừng...dừng lại được rồi đấy! -Cơ thể em run thể là vẫn chưa quen à? Nói rồi anh vuốt ve một đường trên cơ thể mỹ kiều này. Làn da cô chạm vào thật thích, nó lành lạnh tăng sự kích thích...


-Umm... ngứa... Lần này, Tiểu Y đã hoàn toàn bị Húc Dương thu phục, làm cô hưởng thụ cái cảm giác lâu ngày chưa có. Anh nhẹ nhàng hôn môi cô, kéo thúc cô lên đến đầu giường vào và lại xoa nắn cặp gò bồng đang nhấp nhô vì khó thở kia. -Umm, đau... nhẹ thôi! "Mình đã nhẹ nhất có thể rồi mà cô ấy còn đòi hỏi nữa ư?" Anh bất lực.


-Tôi vào đấy...




-Hư..ưmm...a...a.. Như một dòng điện chạy qua, làm hai người phải rùng mình. Cô rên rỉ, thở dốc, tay ôm lấy anh, bấu chặt vào vai anh để giảm cơn đau...


"Sao lại nhẹ nhàng vậy?" Cái sự căng khít, ấm áp và cảm xúc khó tả này... vẫn như lần đầu... làm anh mê đắm làm cô mê muội... -Có đau không... phù.. . Anh cũng thở dốc, nhưng không quên hỏi han cô.


“Ưmmm...đau mà... Anh thơm nhẹ lên trán cô, lau cho cô những giọt mồ hôi đang chảy ròng trên gương mặt đỏ ửng... Tóc cô ướt đẫm mồ hôi, rồi chảy xuống cả ga giường... tay bấu chặt vào vai anh, rên từng đợt... Anh luân động rất nhẹ để cô thích nghi với *** *** **** kia... -Mèo con... đỡ đau rồi chứ?


Nhưng việc làm đó khiến anh kiềm nén rất cực khổ, anh muốn đột phá cơ, muốn sảng khoái hơn, muốn cô rên to hơn thế!


-Húc...Dương...nhẹ thôi... đau... umm Ấy thế mà cô liên hồi "đau...đau..đau." anh có dám!!


-Mèo con, chịu đau tí thôi, sẽ nhanh hết lắm! Lời dụ ngọt này khiến cô quên đi hết những lần đau đớn trước kia vì anh mà ra:


-Ưmm...sẽ không đau lắm... chứ ? Anh nắm tay cô, thơm một cái: -Ừ xíu thôi...


Cô gật đầu cho anh như ý. Không chần chừ gì nữa, anh mặc thân trên cô đang khổ sở vì cái tư thế khó tả này, cầm lấy hai bên đùi của cô, đưa đẩy mạnh bạo mà nhịp nhàng... -Aaaa... đauuuu...aa.. Cô mất giọng, nên trong sự yếu mềm...


Cái rên ấy khiến Húc Dương thêm dục vọng, đẩy thân mình mạnh mẽ hơn...


Cô bị dồn đến đầu giường không thể phòng ngự gì cả...


-Nhẹ...nhẹ.. nhàng thôi!!! Nhưng giờ đây, Húc Dương nào nghe thấy?! Anh ngửa cổ lên để thở dễ hơn, để lấy hơi làm sức đẩy vào mạnh hơn. Âm đạo của cô đã sưng tấy lên, và liên tục co bóp, massage *** *** **** của anh...


Một lúc lâu sau, qua không biết mấy tư thế, anh mới tỉnh khỏi cơn dục vọng mà tha cho cô. Anh gầm nhẹ, bắn vô số nòng nọc vào trong cô, rồi xoay người cho cô nằm lên mình, ôm chặt cô để hai người gần nhau hơn, để cảm nhận mùi vị dư âm sau cuộc vui...


-Nhẹ nhàng với em như thế...liệu em có bên tôi không? Anh thơm trán, má, cổ, và nắm chặt lấy tay cô. Anh muốn thời gian yên bình này dừng trôi một chút... vì sắp tới, sẽ có chuyện xảy ra và anh chưa lường được kết quả...


Sáng hôm sau, Tiểu Y thức dậy thì Húc Dương đã rời đi. Cô lặng lẽ sửa soạn, uống thuốc tránh thai rồi đi làm.


Qua ngày, cũng đã một tuần rồi, Húc Dương không đến công ty, chỉ thấy buổi tối anh sẽ về nấu cho cô bữa ăn đơn giản. Giữa hai người hầu như không có gì để nói, hay cũng là cô không có tư cách hỏi. Chỉ anh hằng ngày luôn hỏi cô về với ai, chú ý đi đường cẩn thận.


Việt quay lại làm việc, anh thường thay Húc Dương xử lý công việc, có lẽ trao đổi qua điện thoại.


Nhưng rồi, nguy hiểm đến thật rồi. Gần đây Bắc Kinh xảy ra nhiều vụ án mạng, đa số nạn nhân là các cô gái trẻ. Họ bị bắt cóc, cưỡng bức đến rợn người, sau đó bị sát hại rất thê thảm. Tiểu Y nghe tin mà rợn cả người, dẫu bên cạnh cô có vệ sĩ đi chăng nữa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK