Từ đó về sau, cô liền trở nên ăn khỏe, có lẽ là đói ra bóng ma.
Cô sợ mình mà không ăn nhiều thêm một chút, thì một lát sau không biết mình ở đâu, sẽ bị đói chết.
Cho nên cô đã thề, sau này kiếm được tiền rồi, chuyện đầu tiên chính là không bạc đãi cái bụng của mình.
Nhưng mà cô cảm thấy con gái ăn khỏe quá, sẽ khiến con trai chê cười.
Nên là ở trước mặt người khác, cô sẽ khắc chế sức ăn của mình lại, nhất là khi ăn cùng với Cố Gia Huy.
Lúc đó cô vẫn không biết là anh có tiền, cứ lo sau khi anh biết sức ăn của mình thì sẽ ghét bỏ cô ăn nhiều làm anh nghèo, cho nên cô liền lặng lẽ giấu diếm.
"Tôi sợ anh chị tôi ăn khỏe quá, ngộ nhỡ tôi ăn nhiều quá làm anh nghèo đi rồi anh sợ, anh chạy mất thì sao?"
Hứa Minh Tâm đáng thương nói: "Vả lại ăn cơm với anh áp lực lắm, tôi còn phải chú trọng lễ nghi. Tôi đã xem rồi, quý tộc ăn cơm thì phải nhai hai mươi cái, mới là lễ độ, còn có lợi ích của cơm Tây, cơm Thái..."
"Nhiều lắm nhiều lắm!"
"Ai bảo em nhớ những cái đó?"
"Ngộ nhỡ sau này kết hôn rồi, anh đưa tôi đi tiệc tùng xã giao, ngộ nhỡ tôi làm trò cười thì sao? Hay là anh cảm thấy không dẫn tôi đi được, muốn giấu nhẹm tôi đi?"
"Cho dù có giấu em đi, thì đó cũng là kim ốc tàng kiều."
"Câu này tôi thích nghe, tôi vốn là kiều mà."
"Hứa Minh Tâm, em đúng là khiến tôi nhìn với cặp mắt khác đấy, em ăn còn nhiều hơn đàn ông! Kiếp trước em là quỷ chết đói đầu thai à?"
"Không phải heo sao?" Cô chớp chớp mắt, rất là ngây thơ nói.
"Có khác nhau sao?"
"Có chứ, heo cũng có chỗ đáng yêu mà, ví dụ như chuột lang!"
"Cái đầu chuột lang này của em hoàn toàn có thể viết được bố chữ."
"Chữ gì?"
"Heo đợi làm thịt!"
Cố Gia Huy bất đắc dĩ nói.
Hứa Minh Tâm nghe vậy, bĩu môi: "Nếu anh không thích tôi ăn lương thực nhà anh, vậy thì tôi sẽ không ăn nữa. Tôi cũng là người có cốt khí! Dù sao tôi cùng anh, ăn không no cũng không phải chuyện một hai bữa!"
"Sau này, em chỉ được ăn lương thực của nhà tôi, em còn muốn ăn thêm gì nữa không? Tôi vào bếp nấu cho em"
"Tôi muốn ăn KFC." Cô nói.
Cô không muốn ăn cơm, cô rất muốn ăn các loại đồ ăn vặt.
Cánh gà rán, gà quay ròn, ham bơ gơ thịt gà thơm cay, lại thêm một cốc trà sữa, cuộc sống hạnh phúc chính là ngây ngất như thế đấy.
Cô đang ảo tưởng, Cố Gia Huy lại đáp một câu.
"KFC là cái gì?"
"Ách... anh là người ngoài hành tinh à? KFC, Mcdonald, Pizza Hut, ba ông trùm này mà anh chưa từng nghe đến hả?"
"Bán cái gì?"
"Ham bơ gơ, cánh gà, pizza!".
"Đồ ăn nhanh à?"
"Đúng."
"Ồ, Tôi không ăn đồ ăn không tốt cho sức khỏe."
"Nhưng trước đây đã ăn rồi mà."
Ừ, cho nên tôi đã ngộ độc.
Cố Gia Huy giấu những lời này trong lòng, anh không có nói ra, anh nói: "Thế em muốn ăn à? Tôi đi mua cho em."
"Không phải là đặt đồ ăn à?" Cô lấy điện thoại ra, nói. Cô cạn lời.
Cuối cùng cô đã phát hiện ra điểm yếu của Cố Gia Huy.
Anh mù tịt về đồ ăn bình dân.
Cũng không ăn đồ ăn nhanh, cũng không gọi đồ ăn, anh mà không hứng thú với cái gì thì nhìn thêm một cái cũng cảm thấy là lãng phí.
Anh đã quen với rau hữu cơ dinh dưỡng khỏe mạnh, quen với bít tết cơm Tây sạch sẽ ngon ngon.
Uống đồ uống chỉ có ba loại.
Trà, cà phê, nước tinh khiết.
Uống trà thì phải là trà búp non ngon.
Cà phê thì phải là loại cà phê xay rồi pha ngay lúc đó.
Nước tinh khiết lại là nước lấy từ trên núi tuyết nào đó...