"Yêu tinh nhỏ của anh, hôm nay em mặc thật xinh, suýt nữa thì câu hồn anh đi rồi! Em có biết, vừa nãy tôi đi cùng em lên tầng, nhìn thấy cái mông em lắc tới lắc lui, làm lòng anh ngứa ngáy!"
Hứa Minh Tâm nghe thấy cái giọng nói này, trong lòng lộp bộp một cái.
Là Cố Tử Vị!
Cô nhận ra giọng nói này.
"Anh buông tôi ra!"
Cô hoảng hốt lo sợ kêu lên.
Cố Tử Vị cũng nhận ra giọng nói của Hứa An Kỳ không đúng lắm, anh ta vội vàng quay người cô lại, sau khi nhìn rõ mặt cô, Cố Tử Vi nhíu chặt chân mày: "Sao lại là cô?"
Đúng lúc này, Hứa An Kỳ đẩy cửa đi ra, liền nhìn thấy hai người đang dây dưa, nháy mắt, sắc mặt cô ta lạnh xuống.
"Cô đang làm cái gì ở đây vậy? Hứa Minh Tâm, cô còn muốn câu dẫn bạn trai tôi nữa hả? Rốt cuộc cô có biết xấu hổ không vậy?"
Hứa An Kỳ xông lên, bắt lấy cánh tay cô rồi đấy cô xuống đất.
Mặc dù trên đất đã trải thảm mềm, cô ngã thì vẫn đau.
"Tôi không có!"
"Còn nói không có, cô nghĩ tôi là con ngốc à? Tôi cảnh cáo cô, nếu cô còn như vậy, tôi sẽ không khách khí nữa đâu!
Hứa An Kỳ hung hăng nói, mà đúng lúc này, sau lưng cô ta chợt truyền đến một giọng nói lạnh lẽo của, không có một tí tia tình cảm nào, như là giọng nói đến từ địa ngục vậy.
"Cô muốn không khách khí với vị hôn thể của tôi? Cô đã hỏi qua tôi chưa?"
Hứa An Kỳ nghe vậy, trong lòng lộp bộp một cái, vội vàng quay người lại.
Cố Gia Huy đi lên, con mắt hung hăng nheo lại, trong mắt tỏa ra lãnh ý đáng sợ.
Cô ta chạm đến ánh mắt sâu thẳm, này, cả người run lên, cảm giác sống lưng lạnh buốt.
Cô ta nghĩ đến, lần trước Cố Gia Huy dẫn Hứa Minh Tâm tới nhà đòi công đạo, cô ta đã bị một cái tát.
Cô ta hơi sợ, kéo kéo Cố Tử Vị, nói: "Anh mau nói cho tam gai biết, vừa nãy là cô ta quấy rối anh, trùng hợp bị em bắt gặp, em mới tức giận đẩy cô ta! Nếu cô ta ngay thẳng, em cũng không vô duyên vô cớ gây sự!
Cô ta trông mong Cổ Tử Vi xuất đầu cho cô ta, nhưng giờ phút này, Cổ Tử Vị cũng đang khiếp đảm.
Vết thương trên người anh ta vừa mới khỏi hẳn, anh ta không muốn lại vào bệnh viện một lần nữa.
"Chú ba, hiểu lầm, tất cả là hiểu lầm!"
Cố Gia Huy không đếm xỉa tới hai người, đi lên trước đỡ Hứa Minh Tâm đứng dậy, cẩn thận kiểm tra một lượt từ trên xuống dưới, xác định cô không có bị thương, anh mới thở phào một hoi.
Bàn tay to của anh quẩn quanh eo cô, ôm chặt cô vào trong ngực, anh nói: "Nếu như còn có lần sau, cũng đừng trách tôi không khách khí. Cậu ba Cố tôi hung danh ở ngoài, thanh danh vẫn luôn không dễ nghe, tôi cũng không ngại để cho truyền đi nhiều hơn một cái, nói tôi thích đánh phụ nữ!"
"Tôi... sau này tôi không dám làm thế nữa."
Hứa An Kỳ lập tức xuống giọng, cắn răng nói.
Cố Gia Huy thấy thế, quét mắt liếc Cố Tử Vị một cái, còn chưa mở miệng, Cố Tử Bị đã gật đầu theo: "Tôi, sau này tôi cũng không làm thế nữa, chủ ba."
"Ừ, tuy tôi không biết mình có thích đánh phụ nữ hay không, nhưng tôi lại khá thích dạy dỗ con cháu, dù sao thì anh cả chị dâu thường xuyên bận rộn công việc ở tập đoàn, đối với việc dạy dỗ con cháu, tôi lại rất vui lòng chia sẻ cùng anh cả chị dâu."
"Không... không cần đầu chủ ba, cháu sẽ quản tốt bản thân ạ."
"Thế là tốt nhất."
Anh thản nhiên nói, giọng điệu lạnh nhạt, rơi vào tai Cổ Tử Vị thì như là âm thanh đến từ địa ngục vậy.
Tôn La Sát này!