Mục lục
Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn - Hứa Minh Tâm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương có nội dung hình ảnh






Nhưng không ngờ, bây giờ Hứa Minh Tâm đã muốn buông tay trước rồi.


Vừa nghĩ đến biểu hiện của Ngôn Hải hôm nay, còn cả hình ảnh bọn họ ôm nhau, hôn nhau vừa nãy, thì liền giống như dao cắt, kim đâm vào trái tim anh, làm anh đau đớn.


Anh vốn nghĩ rằng, mình sớm đã luyện thành tường đồng vách sắt, một trái tim sắt đá.



Không ngờ lại vì cô mà mềm mại, vì cô mà đau đớn.


Phụ nữ... đúng là không thể chấp nhận được, kết cục của anh hai, chẳng nhẽ còn chưa đủ rõ ràng sao?


"Sắp xếp một chút, hợp tác với nhà họ Ôn, đặt một vé máy bay sớm nhất, tôi muốn đi nước Y"


"Vậy cô Hứa..."


"Tôi cho cô ấy thời gian suy nghĩ, trở về cho dù là kết quả gì tôi đều sẽ chấp nhận."




Cố Gia Huy hít thở sâu một hơi, giọng nói lạnh nhạt vang lên, nhưng... lại xen lẫn một chút run nhè nhẹ không dễ nhận ra.


Buông tha cho trái tim, đây không phải là một chuyện dễ dàng.


Còn Hứa Minh Tâm bên này, cô gọi anh không nghe, cũng đành phải bỏ cuộc.


Cô đành phải cầu cứu Bạch Thư Hân.


Bạch Thư Hân biết tin Ngôn Hải đã tỏ tình, cô ấy lập tức xin nghỉ rồi chạy sang.


Các cô hẹn nhau ở quán bar Time, Hứa Minh Tâm luôn không uống rượu lại gọi hai chai bia, lúc Bạch Thư Hân còn chưa đến, cô đã ôm cái chai, buồn bực uống không ít.


Bạch Thư Han tới nhìn thấy hai gò má Hứa Minh Tâm đỏ rực, cô ấy không nén nỗi đau lòng.


"Chuyện gì thế?"


Hứa Minh Tâm liền kể một lượt đầu đuôi câu chuyện ra.


"Cô gái ngốc, rốt cuộc thì cậu thích ai, bản thân cậu cũng không biết sao?" Bạch Thư Hân hơi sốt ruột rồi.


"Từ nhỏ tới lớn, tớ chưa từng yêu đương với ai, vị hôn phu này cũng không phải tớ chọn, sao mà tớ biết được?"


Hứa Minh Tâm đáng thương nói.


"Thế tớ hỏi cậu, Ngôn Hải và Cố Gia Huy, ai đẹp trai hơn?"


"Cố... Ngôn Hải."


"Thế so sánh hoàn cảnh gia đình của Ngôn Hải và hoàn cảnh gia đình của Cố Gia Huy, ai tốt?"


"Cũng là học trưởng Ngôn Hải."


Hứa Minh Tâm có hơi bất đắc dĩ.


"Thế tại sao Ngôn Hải theo đuổi cậu, cậu không đồng ý?"


"Tớ đã là vị hôn thê của Cố Gia Huy rồi, sao tớ có thể ở cùng người khác chứ?" "Có phải cậu ngốc không?" Bạch Thư Hân chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, gõ vào đầu cô, cô ấy thật sự rất muốn nay cái đầu của Hứa Minh Tâm ra, xem xem rốt cuộc bên trong chứa những gì. "Ngôn Hải là người thừa kế duy nhất của tập đoàn Ngôn Thị, chắc chắn là so với Cố Gia Huy nghèo túng thì tốt hơn đúng không? Nếu như cậu thật sự


không có tình cảm với Cố Gia Huy, cậu không muốn ở cạnh anh ta, cậu có thể nói cho Ngôn Hải biết, dù sao thì cậu vẫn trong sạch." "Nếu nhà họ Ngôn thật sự muốn cậu là con dâu, thì sao có thể không giúp cậu chứ? Rời khỏi Cố Gia Huy, sau đó gả vào nhà giàu, có một người chồng thương cậu yêu cậu, hơn nữa còn đối xử tử tế với bố mẹ cậu, cái khoản này không dễ tính à? Sở dĩ cậu khó nghĩ như vậy, là bởi vì cậu hoàn toàn không có bất kỳ tình cảm nào với Ngôn Hải, cho


nên cậu chưa từng cân nhắc đến tất cả điều kiện của anh ta, cậu thích Cố Gia Huy rồi, biết không hả?"


Bạch Thư Hân nói một mạch xong, tức đến nỗi trợn trắng mắt.


Cô uống một ngụm, mới hòa hoãn lại.


"Tớ... tớ thích Cố Gia Huy ư?"





20220214134445-tamlinh247.jpg

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK