Mục lục
Dị Thế Võ Thần-Dương Ân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 16: Dùng kế bắt Rết

Mấy tên ngục nô ở ổ cạnh nhà đá của Vương Diễm đều bị đánh thức, vội vàng chạy qua. Tổng cộng có mười mấy tên, đều thuộc hàng võ binh và là thành viên của phái Tiểu Xú Nữ.


Dương Ân nhấc xà beng đi ra khỏi thạch thất, nhìn đám ngục nô xung quanh, bá đạo nói: “Vương Diễm đã bị ta phế rồi, các ngươi thần phục ta, tôn huynh đệ của ta làm lão đại thì chuyện này sẽ chấm dứt ở đây, còn không thì các ngươi cũng không có kết quả tốt đâu”.


“Ghê gớm quá nhỉ, ngươi dám khiêu chiến bang Xú Nữ bọn ta, còn dám làm Vương tỷ tỷ bị thương nữa à, giết hắn!”, một tên ngục nô đạt võ binh trung cấp hét lên.



TАмliπh247.cом đã đổi thành τАмliлh247.мe


Dưới mệnh lệnh của hắn, những kẻ khác vây Dương Ân lại.


“Dương huynh đệ, chúng ta lên đi!”, Khỉ Gầy nhìn đám người xông đến, vội vàng cầm xà beng lên rồi tiến lên trước hét lớn.


“Huynh lui về sau canh chừng đi!”, Dương Ân ngăn hắn ta lại rồi cầm xà beng xông về phía mười mấy tên ngục nô kia.


Ngay sau đó, Khỉ Gầy nhìn thấy một cảnh tượng đáng kinh ngạc.



Đọc nhanh ở VietWriter


Chỉ thấy Dương Ân như sói xông vào bầy cừu, xà beng trong tay huơ trái xiên phải, đám ngục nô như vô lực mà bị Dương Ân đánh cho ngã xuống đất hết cả.


Aaaaa.


Đám ngục nô kêu gào thảm thiết, âm thanh như lợn bị chọc tiết vậy.


Dương Ân ra tay rất vô tình, như cuồng phong vũ bão, không có ý định nương tay.


Cho dù là cái tên ngục nô có 6 thạch lực đó cũng vậy, hắn còn không nhìn rõ Dương Ân công kích kiểu gì mà đã bị tát một cái đau điếng vào mặt, khiến hắn bị đánh bay đi như cá chết.


Đây chính là sự cách biệt giữa võ sĩ có võ kỹ và không có võ kỹ.


Dương Ân từng đạt đến cảnh giới võ binh đỉnh cấp, lại thường luyện tập với hộ vệ trong nhà, kinh nghiệm chiến đấu vô cùng phong phú, đâu phải dạng mà võ sĩ bình thường có thể đấu được.


Chỉ trong thời gian ngắn, mười mấy tên ngục nô đã ngã nhào hết ra đất, chỉ còn mình Dương Ân đứng đó, khí thế tỏa ra không hề tầm thường.


“Tương lai ta cũng sẽ giống Dương huynh đệ, như đi vào chốn không người!”, Khỉ Gầy nắm chặt xà beng trong tay, khát khao nói.


“Còn ai không phục nữa không?”, Dương Ân nhìn đám ngục nô nằm dưới đất, lạnh lùng hỏi.


Đám ngục nô nào dám nói “không”, bọn chúng đã bị sức mạnh của Dương Ân dọa cho sợ chết khiếp rồi, chẳng có ai dám tỏ ý không thần phục cả.


“Tốt lắm, sau này các ngươi gọi huynh đệ Khỉ Gầy của ta là lão đại, cũng bắt cái ả mập kia cách xa ta ra chút. Đá Xích Cương trong phòng kia thì thu lại hết cho ta!”, Dương Ân ra lệnh cho đám ngục nô vừa thần phục mình.


Trong phòng Vương Diễm có không ít đá Xích Cương, bét nhất phải hơn 500 cân, đây là một con số khá lớn với hắn rồi.


“Rõ!”, đám ngục nô không dám trái lời, cung kính đáp lại.


“Khỉ Gầy, đi thôi, chúng ta đến nơi khác!”, Dương Ân nói với Khỉ Gầy còn đang ngơ ngác.


“Hả, lão đại, chúng ta đi đâu cơ?”, Khỉ Gầy không hiểu.





Nguồn cơn vết sẹo là sau khi gã cưỡng bức một người phụ nữ thì bị chồng của người đó rạch lên mặt, nhưng sau đó hắn đã giết chết cả hai vợ chồng rồi bị bắt vào tù.


Rết là một ác nhân, nhưng trong khu ngục tù này thì ác nhân nhiều như lông bò vậy, gã không dám tự xưng số một, mà chỉ có thể lấy danh nghĩa sứ giả Hắc Tinh khu 68 đi thu thập đá Xích Cương mà thôi.


Rết là người cực kỳ cẩn trọng, gã không giống Vương Diễm chút nào. Gã đào hai cái hang ở hai bên thạch thất, cho hai trợ thủ đắc lực của gã ngủ ở đó. Kẻ nào dám tới gần phòng của hắn thì hai tên thủ hạ đó sẽ cảm nhận được, như vậy sẽ không lo bị người ta ám sát.


Nhím Gai là một thủ hạ của Rết, nhưng không phải tâm phúc. Nhím Gai bị đánh trọng thương, tuy gã tức giận nhưng không hề làm quá lên mà chỉ âm thầm ghi thù lại để tính sổ về sau. Hiện giờ gã còn nhiều việc quan trọng hơn để làm đây.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK