Quân Trấn Man và quân Man tộc đang khai chiến toàn diện, thắng thua sẽ sớm được phân định.
Trước đây khi hai đội quân giáp chiến cũng đã từng phân thắng bại, lúc đó khí thế của quân Man tộc vô cùng thịnh vượng, chủ động tiến quân công doanh, quyết muốn thu phục quân Trấn Man, tiến quân thần tốc vào hoàng triều Đại Hạ.
Ai ngờ đâu sự trở lại mạnh mẽ đột ngột của Dương Ân đã thay đổi toàn bộ cục diện của chiến trường, khiến cho cả hai đại quân đều bùng nổ trước thời điểm.
Trên bầu trời, các vương giả đang chiến đấu với nhau vô cùng ác liệt, và thắng bại của họ cũng quyết định phần lớn cho kết quả cuối cùng của trận chiến này.
Khi Dương Ân nhìn thấy những vết thương trên cơ thể của Vạn Lam Hinh, trong lòng hắn đã dâng lên một cơn tức giận, hắn rất cần được trút giận, cho nên Thạch Khải Lỗi đã trở thành vật hy sinh đầu tiên của hắn.
Dương Ân cầm Thương Tam Long hai lưỡi, dùng toàn lực đánh ra thức thứ nhất của vương kỹ “Cuồng Lãng Thất Điệp”.
Lãng Triều Sơ Trướng!
Kinh mạch và huyệt vị bên trong cơ thể Dương Ân đều đang vận hành với tốc độ cực hạn, đan điền trung tâm ngàn lỗ không ngừng phun ra sương mù của huyền tinh khí Sương Tuyền, một thương phóng ra ngoài giống như sức mạnh đã kìm nén từ lâu, thẳng hướng Thạch Khải Lỗi đánh tới.
Thạch Khải Lỗi vung lưỡi hái lớn của mình lên, chém ra một đường lóe lên ánh sáng vàng, ẩn chứa nguồn năng lượng cực đại của Man vương cao cấp.
Vương giả sơ cấp có thể phóng ra năng lượng mạnh ít nhất hai trăm đỉnh lực mà lực tàn phá đã vô cùng khủng khiếp, vương giả trung cấp còn mạnh hơn gấp bội, đạt tới bốn trăm đỉnh lực, vương giả cao cấp ít nhất phải đạt tới sáu trăm đỉnh lực, còn vương giả đỉnh cấp thì có thể đạt tới một ngàn đỉnh lực.
Thạch Khải Lỗi đứng trong hàng ngũ mười vị Man vương hàng đầu, cũng đã thức tỉnh được Man kình tầng 3, năng lượng phóng ra có thể đạt tới một ngàn đỉnh lực, tương đương với cảnh giới vương giả đỉnh cấp, hay nói cách khác, ông ta có thể chiến đấu vượt cấp với những vương giả khác của Đại Hạ.
Thạch Khải Lỗi quyết tâm loại bỏ Dương Ân, cho nên một đòn này ông ta cũng đã dùng toàn lực chém ra.
Khi hai luồng năng lượng va chạm, trên không trung đột nhiên bắn ra những tia lửa, trời đất dường như cũng rung chuyển dữ dội.
Luồng năng lượng vừa được Dương Ân đánh ra bị phá vỡ, Thạch Khải Lỗi hài lòng nói: "Ha ha, cho dù là vương giả Đại Hạ đồng cấp cũng chẳng phải là đối thủ của ta, huống chi là một kẻ mới vừa chạm vào cảnh giới vương giả giống như tên nhãi nhép nhà ngươi".
Ông ta vừa dứt lời thì Dương Ân xuất hiện ở một hướng khác với Vạn Lam Hinh trên lưng, Thương Tam Long hai lưỡi trên tay hắn đã nhanh chóng đâm tới người của ông ta.
Lãng Triều Kích Tiên!
Chiêu thức Lãng Triều Kích Tiên được bao phủ bởi huyền tinh khí Sương Tuyền đang hướng về phía lớp phòng ngự trên người Thạch Khải Lỗi, công kích không chút lưu tình.
Thạch Khải Lỗi đã phản ứng tốt, nhưng tốc độ của ông ta vẫn là điểm yếu, không có cách nào so sánh được với Dương Ân, cho dù ông ta có là vương giả cao cấp đi chăng nữa.
Đôi cánh Băng Nhẫn của Dương Ân là tiềm năng thiên phú, lại có một lớp huyền tinh khí Sương Tuyền bao phủ, cho nên đã trở nên vô cùng cường hãn.
Vốn dĩ với sức phòng ngự của Thạch Khải Lỗi, ông ta không hề sợ hãi trước sự tấn công của ngay cả các vương giả đỉnh cấp, vì dù sao lớp phòng ngự đặc biệt của người Man di là không ai có thể so sánh được.
Lớp phòng ngự đó giống như một bức tường vàng, ít nhất có thể so sánh với giáp chiến của vương giả đỉnh cấp, ngay cả binh khí cấp vương thượng đẳng cũng không thể dễ dàng phá vỡ.
Nhưng đòn công kích của Dương Ân không tầm thường chút nào, khi mũi thương còn chưa chạm tới lớp phòng ngự, thì đã có một luồng năng lượng băng giá xuyên thấu vào cơ thể của Thạch Khải Lỗi, khiến cho cả người ông ta rét run, cùng lúc đó ý chí Tử thần cũng đã nhân cơ hội xâm nhập vào, khiến cho ông ta có cảm giác như mình đã rơi vào địa ngục băng giá, không có cách nào chống lại được.
Ầm ầm!
Khi sức mạnh của Thạch Khải Lỗi suy yếu, thì sức mạnh của Dương Ân đã bùng nổ trên thân thể của ông ta.
Thạch Khải Lỗi bị thương rất nặng, nếu không có giáp chiến cấp vương che chắn trên người thì giờ phút này ông ta đã biến thành một xác chết rồi.
“Làm thế nào mà tên nhóc này lại có thể sở hữu một sức mạnh khủng khiếp như vậy?”, Thạch Khải Lỗi thầm nhủ, nét mặt khẽ lộ va vẻ kinh hãi.
Dương Ân tiếp tục truy kích, hết đợt này đến đợt khác tung ra những đòn công kích dồn dập không ngừng, không cho Thạch Khải Lỗi cơ hội để thở, hắn muốn giết Thạch Khải Lỗi trong thời gian ngắn nhất.
Thạch Khải Lỗi bị chọc giận, kích động gầm lên: "Tên nhãi nhép, là chính ngươi ép ta dùng đến Man lực tầng 3 nhạc kình lực, ngươi có thể chết mà không tiếc nuối!"
Trong khoảnh khắc, hình dáng của Thạch Khải Lỗi trở nên to lớn hơn, cơ bắp căng phồng chứa đầy năng lượng công phá đáng sợ.
Sức mạnh phòng ngự của Thạch Khải Lỗi đang được bổ sung, và huyền khí vàng của ông ta cũng đang bùng nổ, giống như một con sư tử thức tỉnh, thống trị đại mạc.
Ông ta vừa gầm lên vừa vung lưỡi hái, liên hoàn công kích Dương Ân.
Kim Cang Sư Tử Hống!
Đoạt Mệnh Thu Cát!
Dương Ân chỉ cảm thấy hai lỗ tai đau nhức, huyết khí khó chịu, khiến cho hắn không thể không phân tâm bảo vệ Vạn Lam Hinh, đây là lần đầu tiên hắn cảm nhận được sự đáng sợ của Man vương cao cấp.
"Quả nhiên lợi hại, nhưng tất cả những thứ này chẳng qua cũng chỉ là phù dung sớm nở tối tàn mà thôi!", Dương Ân vận hành tất cả kinh mạch tuần hoàn một vòng lớn, trấn áp xuống hết tất cả mọi cảm giác khó chịu, đôi cánh Băng Nhẫn tạm thời thu lại, thay vào đó là một đôi cánh màu xanh khác, sự biến hóa này thật quá mức kinh người.
Sao một vương giả lại có thể sở hữu hai đôi cánh huyền khí khác nhau chứ?
Đây là biến dị sao?
Dương Ân lại tung chiêu một lần nữa, ngưng tụ thành từng đợt sóng gầm thét mãnh liệt, lại giống như thác nước treo ngược tràn ngập huyền tinh khí Sương Tuyền, phóng ra luồng năng lượng mạnh một ngàn đỉnh lực, đây tuyệt đối không phải là sức mạnh mà một vương giả sơ cấp có thể sở hữu được.
Lãng Thế Thao Thao!
Đòn công kích này là thức thứ ba trong bộ vương kỹ Cuồng Lãng Thất Điệp, uy lực còn cường hãn hơn hai thức trước, từng đợt sóng hung bạo ập tới thổi bay tất cả, không gì có thể ngăn trở được.