Mục lục
Dị Thế Võ Thần-Dương Ân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mũi tên giống như sao băng bắn thẳng về phía Hô Diên Đại An, nhiều tên Man Nhân không ngờ được là sẽ có kẻ bắn lén Hô Diên Đại An trong tình cảnh hỗn loạn này.



Hô Diên Đại An có thể trở thành một trong những ứng viên dũng sĩ mạnh nhất khi còn trẻ như vậy thì chắc chắn có điểm hơn người.



Gã có trực giác rất mạnh, trước khi mũi tên sắp bắn trúng mình, gã đã phát hiện ra, cơ thể nhanh chóng nằm sấp xuống dưới, tránh được mũi tên trí mạng này nhưng vẫn bị bắn vào vai phải mất cả tảng thịt lớn, khiến gã đau đến mức ngã khỏi con ngựa móng vàng.



“Địch tấn công, địch tấn công!”, Hô Diên Đại An lập tức kêu lên.




Những Man Nhân khác trở nên hốt hoảng, bọn họ đang đối mặt với đám lang yêu tập kích, bây giờ lại có kẻ địch đánh lén, sao bọn họ có thể không lo lắng được.



“Tiếc quá!”, Dương Ân thầm nói một tiếng. Trong tay lại kéo căng ba mũi tên, bắn chết ba tên Man Nhân nữa, sau đó một tay cầm Tam Long Thương hai lưỡi, một tay cầm con dao sắt, xông về phía Hoàng Phủ Minh Ngọc chém giết.



Hiện tại chỉ có một cơ hội, Dương Ân không muốn bỏ qua, nếu như Hoàng Phủ Minh Ngọc rời đi được thì lần sau muốn giết cô ta lại càng khó hơn.



Sau khi quân Man di thấy một thiếu niên Đại Hạ xuất hiện, bọn họ trở nên bình tĩnh hơn, bọn họ còn sợ có một đám quân Đại Hạ ở đây cơ.



“Để ta làm thịt hắn!”, có một tên Man Nhân cưỡi ngựa Hãn Huyết hét to, dẫn theo binh sĩ xông về phía Dương Ân.






Ngoại trừ tên này, quân Man di còn phân thêm mấy tên nữa đến bao vây, đề phòng xảy ra bất trắc.



“Để cho ngươi làm món khai vị đầu tiên cho cây Tam Long Thương hai lưỡi của ta vậy!”, Dương Ân lạnh lùng nói một câu, xông về phía tên Man Nhân đang nhào tới, đâm Tam Long thương hai lưỡi về phía hắn ta, không hề có chút huyền khí nào, chỉ có mũi thương cực kỳ sắc bén.



Trước khi tên Man Nhân tấn công được mình, Dương Ân đã đâm vào cổ họng, kết liễu sinh mạng của đối thử. Ngựa Hãn Huyết vẫn không dừng vó, Dương Ân liền nhấc chân đạp, cả con ngựa xoay vòng trên không, đập vào đám người đằng sau, khiến cả đám người người ngã ngựa đổ.



Giết!



Dương Ân không muốn phí lời, lôi cầm Tam Long Thương hai lưỡi xông lên.



Tam Long Thương hai lưỡi không hổ là binh khí cấp Vương.



Dưới sự điều khiển của Dương Ân, chỉ dùng năm phần sức nhưng sức mạnh bộc phát còn mạnh hơn cả hắn khi dùng toàn bộ sức lực trước đây. Một cỗ huyền khí dài hơn mười trượng kéo dài đoạn thương, đâm chém mấy tên Man Nhân và thú cưỡi ở trước mặt.



Tay còn lại của Dương Ân vung con dao sắt, giống như một tấm khiên chém tất cả những mũi tên đang bắn tới.



Với sức chiến đấu mạnh mẽ như vậy, cuối cùng bên này cũng khiến Hoàng Phủ Minh Ngọc chú ý, cô ta cẩn thận quan sát Dương Ân, sau đó thở nhẹ nói: “Hóa ra là tên dân đen Đại Hạ, lại dám chạy đến biên giới của tộc ta!”



Sau đó, cô ta ra lệnh: “Tất cả mọi người nghe lệnh! Tập trung hỏa lực đối phó với tên dân đen Đại Hạ, ta muốn bắt sống hắn!”



Hoàng Phủ Minh Ngọc nhớ rõ ông Bát mình từng nói tên Đại Hạ trước mặt này liên quan đến tung tích của chị gái. Cô ta phải đưa đối phương về mới có thể xác định được tình trạng của chị gái mình.



Theo lệnh của Hoàng Phủ Minh Ngọc, một vài tên Man Nhân xông lên chém giết Dương Ân.



Chiến lực của lang yêu chung quanh cũng không quá mạnh, bên Man Nhân có số lượng đông nên cũng không quá nguy hiểm, bọn họ có đủ người để đối phó với Dương Ân.



Dương Ân thì lợi dụng sự giúp đỡ của lang yêu, hắn vô cùng tự tin, một đường xông thẳng về phía Hoàng Phủ Minh Ngọc.



Đối mặt với những đòn tấn công ùn ùn kéo tới của đám Man di, Dương Ân không hề sợ hãi, Tam Long Thương hai lưỡi giống như một con rồng không ngừng tấn công, được sức mạnh bá đạo mở đường, không một tên Man Nhân nào xông lên có kết cục tốt đẹp.



Dương Ân cũng không ham chiến, hắn liên tục xông lên, giết được thì sẽ thuận tay giết, không giết được thì không quan tâm.



Chạy Như Bay cũng được phát huy uy lực vào lúc này, nó là công pháp về chân, cũng có thể tăng tốc độ của thân dưới, giúp hắn nhanh chóng chạy đến phạm vi 100 mét quanh Hoàng Phủ Minh Ngọc.



100 mét này có vẻ gần nhưng lại là đoạn đường nguy hiểm nhất.



Sáu tên Man Nhân thay nhau tấn công từ trái sang phải, huyền khí tràn ngập bốn phía, không thể ngăn cản.



Đòn tấn công của bọn chúng nhìn có vẻ nhanh chóng, mãnh liệt nhưng trong mắt Dương Ân lại chậm như rùa, hắn lùi một bước để đánh trả đối phương, Tam Long Thương hai lưỡi quét qua, đánh bọn họ bay đi như bao cát.



Dương Ân tăng cường tấn công, giẫm lên đầu đám Man Nhân đang xông đến, khai triển tấn Long Quy trấn thủy, giống như Lăng Không Đạp Trang, lao thẳng về phía Hoàng Phủ Minh Ngọc.



Ở đây có rất nhiều Man Nhân, mỗi một chiêu của Dương Ân đều khiến đám Man Nhân không thể làm gì được, ngược lại còn trở thành một điểm tựa để Dương Ân lợi dụng. Trong nháy mắt Dương Ân đã cách Hoàng Phủ Minh Ngọc ba mươi mét và nằm trong phạm vi tấn công.



Ngay khi Dương Ân giơ tay muốn giết Hoàng Phủ Minh Ngọc, tám tên tướng Man cũng đâm chiến thương trong tay của mình về phía Dương Ân, tám mũi thương đều đạt tới năm thước Man lực trở nên, giống như giao long muốn thắt cổ Dương Ân lại.



Dương Ân ở trên không trung, đám Man Nhân dưới chân tản hết ra, không có chỗ đặt chân, đối mặt với đòn tấn công kịch liệt này, hắn cũng không hề dễ dàng gì.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK