Núi Nga Mi chủ yếu thu nạp nữ đệ tử, sau đó mới là đệ tử nam. Điều này liên quan đến tổ sư của họ khi khai sơn lập phái.
Vốn dĩ tổ sư khai sơn lập phái của họ là nữ. Bà ấy tu luyện chí cao “Diệt Tuyệt Thánh Điển”, đây chính là công pháp dành cho phái nữ, chỉ có một người giới tính nữ mới có thể trở thành người nối nghiệp của núi Nga Mi, dù có đàn ông tu luyện “Diệt Tuyệt Thánh Điển” cũng sẽ không thể đạt tới đỉnh cao được.
Đỗ Lệ Quyên là chấp sự nội môn. Ban đầu có cơ hội trở thành trưởng lão, nhưng quan điểm của bà ta lại khác. Dù Dương Ân không phải nữ, nhưng bà ta hiểu rõ tình hình của hắn, không chỉ là thiên dược sư, mà còn có thể chém chết cả cường giả cảnh giới Thiên Ngư. Chỉ cần chú trọng bồi dưỡng thì tiền đồ sẽ thênh thang, dù Dương Ân không thể trở thành người nối nghiệp - chưởng môn Nga Mi, nhưng vẫn có hi vọng hắn trở thành trưởng lão hộ pháp. Ngoài ra, Dương Ân giết chết Hà Chấn, bà ta không nghĩ rằng có người bên ngoài giúp đỡ, dựa vào bản lĩnh đó, thu nạp Dương Ân làm đệ tử là lựa chọn tốt nhất.
Dương Ân bị hai người phụ nữ nhìn chằm chằm, hắn không hành động hấp tấp mà sử dụng sức mạnh trong cơ thể để nhanh chóng trị thương, khôi phục sức mạnh càng nhanh càng tốt, để chuẩn bị cho tình huống xấu nhất.
“Ngươi có bằng lòng làm đệ tử của bản tôn không?”, Đỗ Lệ Quyên nhìn xuống Dương Ân, lạnh lùng hỏi.
Dương Ân trả lời: “Ta đã có sư phụ rồi, ta không thể phản bội hắn!”
Dương Ân không phải là chưa nghĩ tới việc giả vờ giả vịt trước, nhưng hắn biết rõ hai nữ nhân trước mặt chắc chắn không dễ bị lừa. Nếu lừa bọn họ thật thì người nhà chắc chắn cũng sẽ liên lụy, kết cục sẽ càng thê thảm hơn.
“Sư phụ của ngươi là ai? Là người của thế lực nào?”, Đỗ Lệ Quyên hỏi.
Dương Ân bất lực rồi, hắn hoàn toàn không biết sư phụ của mình là ai hoặc ở đâu. Như thế này thì muốn hắn trả lời thế nào đây!
Kỷ Lan “Dương Ân, ngươi đừng lừa người khác nữa. Nếu ngươi thực sự có sư phụ thì tại sao người có một lựa chọn, bái sư tỷ ta làm thầy, nếu không thì chỉ có đường chết, lần này ta không đùa đâu!”
Dương Ân lắc đầu rồi đáp: “Hai vị đại nhân, tại sao hai người cứ muốn gây khó dễ cho Dương Ân ta thế? Ban đầu là do người của hai người làm khó ta, cũng chính là kẻ đó hại cha ta bị thương. Ta chỉ là bị ép phản kích lại thôi. làm thầy là có ý gì? Không bằng hai vị tha cho ta một mạng, Dương Ân ta sau này chắc chắn sẽ cảm ơn hai vị!”
Đúng lúc đó, chiến xa cổ của núi Nga Mi bay tới, giọng nói của Tống Tinh từ xa truyền đến: “Dương Ân, ngươi trả lại mạng cho cha ta!”
Ngay sau đó, Tống Tinh nhảy xuống từ chiến xa cổ, Hoàn Tuấn Bác cũng xông ra, xuất Bác nhanh chóng đến bên cạnh Đỗ Lệ Quyên và Kỷ Lan Du, Tống Tinh nói: “Đỗ chấp sự, xin hãy cho ta cơ hội báo thù!”
“Ngươi không phải đối thủ của hắn!”, Đỗ Lệ Quyên lạnh lùng nói.
Tống Tinh trong nháy mắt nghẹn lời, cô ta thật sự không phải đối thủ của Dương Ân, nhưng chẳng qua cô ta đang diễn kịch mà thôi, không cần phải không nể mặt như vậy chứ.
Hoàn Tuấn Bác xin đi giết giặc: “Để ta đi giết hắn!”
Hoàn Tuấn Bác là bại tướng dưới tay Dương Ân, hắn ta vẫn còn ám ảnh tâm lý bởi Dương Ân, nhưng khi thấy Dương Ân đã bị thương, hắn ta vẫn muốn thử một lần.
“Đừng làm chim đầu đàn!”, Đỗ Lệ Quyên lại nói.
Cũng đúng lúc đó, đám người Tử Tiêu các - Tử Kỳ, Đàm Mạc Phàm nhanh chóng đuổi tới nơi.
Khi bọn họ nhìn thấy người trên mặt đất là Hà Chấn, tất cả đều ngạc nhiên, một người trong số bọn họ nhanh chóng bay xuống, kêu lên: “Đáng chết, là kẻ nào giết chết sư huynh Hà Chấn!”
Người này tràn đầy khí thế, sức mạnh tỏa ra thật sự rất mạnh, cũng là một cường giả cảnh giới Thiên Ngư lẩn trong đội ngũ.
“Hà... Hà chấp sự chết rồi!”, Tử Kỳ run rẩy.
“Chắc chắn là do đám người bọn họ làm!”, Đàm Mạc Phàm chỉ thẳng vào đám người núi Nga Mi.
Vị cường giả cảnh giới Thiên Ngư của Tử Tiêu các bay lên, đối mặt với đám người núi Nga Mi, dồn ép: “Nói. có phải do các ngươi làm không?”
Vị cường giả cảnh giới Thiên Ngư này trông chỉ khoảng bốn mươi tuổi, so với Hà Chấn thì người này vẫn còn rất trẻ, là cường giả cảnh giới Thiên Ngư sơ cấp, tên là Cát Đường Bình, là chấp sự ngoại môn.
“Đồ thì có thể ăn bậy, nhưng đừng có nói bừa!”, Kỷ Lan Du nhìn thẳng vào mắt Cát Đường Bình rồi đáp lại.
“Ở đây, ngoại trừ các người có thể uy hiếp đến sư huynh Hà Chấn cũng không còn ai khác. Vậy mà các người còn dám ngụy biện!”, Cát Đường Bình không hề tin lời của Kỷ Lan Du.
“Người là do hắn giết, nếu như các ngươi muốn gây cản trở cho núi Nga Mi chúng ta thì có thể xông lên!”, Kỷ Lan Du chỉ vào Dương Ân ở phía dưới, lạnh lùng nói.
“Hắn có bản lĩnh giết được sư huynh Hà Chấn sao?”, Cát Đường Bình liếc Dương Ân rồi nói.
“Ngươi tin hay không thì tùy!”, Đỗ Lệ Quyên ở bên cạnh lạnh lùng nói.
“Được, đợi ta xử lý được hắn rồi sẽ đối chất các ngươi sau!”, Cát Đường Bình trầm ngâm, liền xuất thủ với Dương Ân. Bất kể Dương Ân có phải là hung thủ hay không thì chuyện này đều do hắn mà ra, cứ xử lý tên này trước rồi tính toán với đám Nga Mi sau.