Trong lòng cô không ngừng cười lạnh, có thể tùy ý bóp méo số liệu của game, đúng là rất giỏi, đáng tiếc vẫn như cũ không chiếm được sự yêu thích của vầng trăng sáng trong lòng mình, bởi vì anh ta cũng chỉ là một tên nam phụ mà thôi.
Nghĩ đến đây, Phong Quang bỗng nhiên có điểm vui sướng khi thấy người gặp họa, ai bảo trước đây ngược cô thảm như vậy, thật sự đúng là một thù trả một thù.
cô còn đang kiên trì không ngừng ném đồ, bỗng nhiên thu được một tin tán gẫu mật: “Nữ thần Vãn Dương, cô login nha!!!”
Ba cái dấu chấm than liền, có thể thấy được tâm tình kích động cực kỳ của đối phương.
Phong Quang nghe âm thanh không quen lại không lạ này, nghi ngờ, “cô là?”
“Tôi là Triệu Tiểu Lộ nha! Ngày trước cô có giúp tôi!”
cô trầm mặc chốc lát, “À, là cô à.”
“Hì hì, nữ thần cô đang ở đâu, hôm đó cô giúp tôi, tôi còn chưa nói cảm ơn, sau khi côlogout, tôi lén lút thêm hảo hữu với cô, cô sẽ không để ý chứ?”
Trong game này mọi người có thể đơn phương thêm hảo hữu, nhưng nếu người kiakhông đồng ý, vậy cũng chỉ có thể là hảo hữu một nửa, nhìn không thấy chỗ đứng của đối phương và tin tức gì khác.
cô ấy thêm đều đã thêm, Phong Quang có để ý cũng còn làm được gì? Nói thật, cảm tình vủa cô với Triệu Tiểu Lục hiện tại rất phức tạp, nhưng mà người ta cũng khôngmuốn hại gì cô, nếu Triệu Tiểu Lục là loại kỹ nữ trà xanh (!) gì gì đó, Phong Quang còn có thể đương nhiên mà chán ghét cô ấy, đáng tiếc Triệu Tiểu Lục cũng không phải người như thế, cho nên cô càng thêm buồn bực.
(!) Green tea bitch: kỹ nữ có dã tâm lại thích giả dạng làm tiểu bạch thỏ.
Nói thật cô cũng gặp qua vài cái nữ chính thánh mẫu Mary Sue, nhưng mà cho dù là ai đều không có làm cho cô khó sử như hiện tại, bởi vì Triệu Tiểu Lục tạo nhân vật, chính là một em gái bình bình thường thường!
Triệu Tiểu Lục vẫn còn ở nơi đó chờ cô đáp lại, Phong Quang rối rắm hơn nửa ngày mói nói: “Tôi đang ở dưới tháp Chu Tước, Lạc đô.”
Triệu Tiểu Lục vui mừng đáp lời, nói lập tức lại đây.
Phong Quang bỗng nhiên muốn nhìn một chút, Triệu Tiểu Lục rốt cục có chỗ nào tốt.
Rất nhanh Triệu Tiểu Lục liền xuất hiện, tên thật của cô ấy là Triệu Tiểu Lục nhưng trong game, trên đầu cô ấy là ba chữ “Triệu Tiểu Lộ”, bên cạnh cô ấy còn có một người chơi nam, cái người nơi nào chỗ nào cũng như là đang phát sáng.
Phong Quang xoay người muốn rời khỏi, Triệu Tiểu Lục tay chân lanh lẹ cản cô lại, “Vãn Dương, tôi vừa mới đến, cô sao lại muốn đi rồi?”
Vô nghĩa, bởi vì người đứng bên cạnh cô là Thẩm Vật Ngôn chứ sao!
Thẩm Vật Ngôn cười lạnh một tiếng, “cô sợ nhìn thấy tôi đến vậy sao?”
“không phải sợ, là không muốn!” Phong Quang theo bản năng tiếp lời, giọng điệukhông thân thiện.
“Đúng vậy, cô không sợ trời không sợ đất, làm sao có thể sợ tôi chứ?”
“anh biết là tốt, anh nói như thế nào cũng là bang chủ đệ nhất bang hội, tôi đơn thương độc mã, tôi không sợ anh, chỉ là không muốn chọc phải phiền phức.”
“Hạ… nữ thần Vãn Dương, cao ngạo đúng là danh bất hư truyền.”
cô cũng cười dối trá, “Đâu có đâu có, so ra còn kém anh.”
Triệu Tiểu Lục nhìn bọn họ anh một câu tôi một câu, không hiểu, cô biết Thẩm Vật Ngôn thích dùng giọng điệu châm chọc khi nói chuyện, nhưng cô chưa từng gặp qua Thẩm Vật Ngôn dùng cái kiểu… tạm thời có thể dùng không cam lòng để hình dung đi, tóm lại cảm giác cứ là lạ, thật giống như bọn họ có quen biết nhau.