“Anh có ý gì?!”
“Thư Hàm, anh thật sự không hiểu! Anh có gì không tốt? Tại sao em lại chọn tên vệ sĩ đó? Lại còn mang thai con của hắn ta? Rõ ràng anh đã đại phát từ bi nguyện ý tha thứ cho những việc hạ tiện đó của em rồi, em cư nhiên còn không biết hối cải! Sao nào? Tên vệ sĩ đó hầu hạ em rất thoải mái?” Bạch Tín Hồng nhớ lại ấn tượng cái hôm dạo phố ấy, hai mắt không nhịn được mà đỏ ngầu, nói chuyện cũng càng ngày càng quá đáng: “Qúa sướng cho nên không nỡ? Vậy thì em thật sự phải tìm đến anh, anh tuyệt đối còn mạnh hơn hắn ta!”
“Anh vô sĩ!” Tần Thư Hàm tức đến cả người run lên lớn tiếng mắng chửi.
“Hahaha! Anh vô sĩ? Được thôi! Vậy anh sẽ cho em biết như thế nào được gọi là vô sĩ, 8 giờ tối ngày mai, anh sẽ thuê một phòng ở khách sạn Lĩnh Hinh bên cạnh đại học S đợi em!”
“Anh nằm mơ!”
“Haha! Tối hôm nay em hãy suy nghĩ cẩn thận đi!” Bạch Tín Hồng cười lớn ngắt điện thoại.
“Anh!” những lời mắng chửi của Tần Thư Hàm còn chưa kịp nói ra, đầu bên kia chỉ còn vọng lại những tiếng tút tút tút.
“Bộp” đem điện thoại hung hăng ném xuống, vừa khéo rơi trên mép giường, sau đó liền nảy lên 3 lần cuối cùng rớt lên trên mình con thú nhồi bông.
“Ô...” Tần Thư Hàm suy sụp bật khóc, làm sao đây... cô phải làm sao?
Ở bên kia Lục An Duy câu được câu không trò chuyện với mục tiêu, một bên thử thăm dò đem vấn đề hướng đến phương hướng mà anh muốn biết, lúc mới bắt đầu mục tiêu nhiệm vụ kia còn phản cảm nhắc đến những chuyện đó, sau đó sau một đêm ở chung với nhau, mục tiêu đó liền vỗ vai Lục An Duy xưng huynh gọi đệ, sau bữa cơm trưa Lục An Duy liền thuận lợi lấy được thông tin mà anh cần, chưa đầy năm phút sau khi ấn nút của thiết bị thông báo trong túi quần, liền có cảnh sát đến bắt Lục An Duy đi lần nữa, mà người ở trong phòng giam lại tưởng rằng Lục An Duy tiếp tục bị đánh rồi, từng người đều cảm thấy bất bình, cũng chỉ có thể âm thầm cầu ông trời phù hộ mà thôi.
Cảnh sát dẫn Lục An Duy đến căn phòng thẩm vấn ngày hôm qua, lần này ngồi trong phòng thẩm vấn là Hình Vỹ Cục trưởng cục công an, mà sau lưng ông có 5 người cảnh sát đang đứng, trong đó có hai người cùng một bọn với La Hải.
Sau khi Lục An Duy ngồi vào vị trí phạm nhân thẩm vấn liền đặt hai tay lên trên bàn, nhìn Hình Vỹ.
Hình Vỹ nhìn thấy vết thương trên người Lục An Duy như vậy cũng kinh ngạc: “Ai đánh vậy?”
“Hỏi người phía sau ông không phải sẽ biết sao?” âm thanh Lục An Duy băng lãnh mang theo tia tức giận.
Nghe xong lời này trong đầu Hình Vỹ ong lên, lập tức đứng dậy quay người hướng năm cảnh sát phía sau: “Ai động tay!”
“Là... là tội phạm cùng phòng với hắn... tội phạm đánh đó...” viên cảnh sát ngồi bên cạnh La Hải hôm qua ánh mắt hoảng loạn, đây không phải lần đầu tiên bọn họ tự ý động tay với phạm nhân, nhưng bên trên vẫn luôn mắt nhắm mắt mở, nhưng tại sao lần này Cục trưởng lại tức giận như thế?! chẳng lẽ Cục trưởng quen biết tên tội phạm tàng trữ ma túy này?
Hình Vỹ quay đầu nhìn Lục An Duy, nhìn thấy trên gương mặt Lục An Duy xuất hiện một nụ cười khinh bỉ, liền biết viên cảnh sát này đang lừa hắn, ông ta liền nắm lấy cổ áo viên cảnh sát vừa trả lời kia hỏi: “Có phải là cậu động thủ không! Có phải không!”
“Không!! Không phải tôi!” lúc này cho dù có là kẻ ngốc cũng biết tên tội phạm tàng trữ ma túy này có thân phận đặc biệt!
“Là ai?!” Hình Vỹ lạnh giọng truy vấn.
“Là... là La Hải...” viên cảnh sát đó nuốt một ngụm nước miếng, vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy Cục trưởng phẫn nổ như vậy, hắn ta có chút sợ, chốc lát liền khai ra tên La Hải.
“La Hải?” Hình Vỹ hét lên: “Bắt La Hải qua đây cho tôi!”
“Vâng!” hai viên cảnh sát ở bên trái trả lời một tiếng liền chạy nhanh ra ngoài, chưa đầy năm phút liền dẫn La Hải tới.
“La Hải! Có phải anh động tay đánh cậu ta không!” Hình Vỹ Lạnh giọng hỏi.
La Hải liếc nhìn đồng bọn ngày hôm qua, nhìn thấy hai người đều quay mắt đi, liền hiểu rõ hai tên này đã khai hắn ra, nếu đã như vậy, hắn cũng không cần giấu giếm nữa, liền giải thích: “Cục trưởng, là như vậy. Tên tội phạm này quá xảo quyệt, tôi nghi ngờ hắn ta có liên quan đến vụ buôn lậu ma túy gần đây trên khắp Z quốc, cho nên mới thẩm vấn hắn, không những không phối hợp hắn ta còn động thủ đánh cảnh sát, tôi mới động thủ giáo huấn hắn một chút. Tên này chính là một tên cặn bã, lời hắn nói ông đừng tin!”
Nghe xong lời này, Hình Vỹ thật sự hận đến mức muốn nắm đầu La Hải đè xuống đất! Tên La Hải này thật sự sống đủ rồi! Không biết trời cao đất dày! Chưa kể đến gia thế của Lục An Duy, chỉ nhìn vào những chiến công hiển hách mà Lục An Duy lập được đều có thể xếp hạng ở Z quốc! Tên La Hải này cư nhiên dám đụng đến cậu ta! Đơn giản là không cần mạng nữa rồi!
Thấy Hình Vỹ không nói chuyện, La Hải còn tưởng Hình Vỹ tin hắn, liền đến cả đuôi lông mày cũng mang theo ý cười: “Cục trưởng, tôi cảm thấy tên phạm nhân tàng trữ thuốc phiện này nên thẩm vấn kỹ càng, hắn ta nhất định biết được nội tình có liên quan đến vụ án buôn lậu kia, ông chỉ cần cho tôi một cơ hội để tôi thẩm vấn hắn thật kỹ khẳng định có thể hỏi được thứ gì đó!” đến lúc đó nếu như lỡ tay đánh chết, như vậy lỗi cũng là do phạm nhân không phối hợp. Đến lúc đó công bố với bên ngoài là phạm nhân ở trong tù cùng những phạm nhân khác đánh nhau bị đánh chết là được.
“Trước mắt vụ án liên quan đến đường dây buôn lậu ma túy lớn nhất Z quốc là do một người gọi là ông chủ Đỗ cầm đầu, người này bởi vì nhiều lần gây ra án mạng bắn chết người nên đã được ghi lại, bất quá thủ pháp của hắn rất là sạch sẽ lưu loát, chưa có ai thấy được khuôn mặt thật của hắn, chỉ nghe nói hắn có một căn biệt thự ở ngoại ô thành phố S, vị trí cụ thể vẫn chưa biết.” Lục An Duy nhìn Hình Vỹ nói ra tất cả tin tức hữu ích mà mình lấy được: “Nửa cuối năm nay bọn chúng sẽ vận chuyển một lô vũ khí từ băng đảng bên Ý về đây, địa điểm giao dịch trùng hợp cũng là thành phố S.”
“Bên phía Hải quan...” Hình Vỹ sửng sốt, Z quốc kiểm soát súng rất nghiêm ngặt, huống hồ là vận chuyển từ bên hải ngoại, với tình hình như thế căn bản không thể nào!
“Bọn chúng có người nội ứng ngoại hợp.” Trong mắt Lục An Duy phủ lên màu sắc nguy hiểm, tên ông chủ Đỗ này không thể không diệt trừ!
“Đáng chết!” Hình Vỹ chửi rủa: “Còn có chuyện khác không?”
“Hết rồi.” Lục An Duy lắc đầu, mục tiêu lần này chỉ là một tên lâu la, tin tức hữu dụng lấy được không nhiều.
Nhìn Lục An Duy nói nhiều như vậy, La Hải ngây người, tên Lục An Duy này thật sự có liên quan đến đường dây mua bán ma túy lớn nhất Z quốc à! Như vậy càng tốt! Trực tiếp cho hắn ta một lý do chính đáng xử lý hắn! Vì thế La Hải đi lên phía trước nói: “Cục trưởng, tôi cảm thấy hắn ta nhất định vẫn còn giấu giếm, chỉ cần cho tôi thời gian, tôi nhất định có thể điều tra ra!” đây thật sự là một cơ hội lập công hiếm có nha!