Lúc này những ống kính tại hội trường cũng hướng Lucy nháy lên, đối diện với những ánh đèn flash của ống kính Lucy cảm thấy xấu hổ và nhục nhã, lập tức liền đẩy đám người ra muốn trốn chạy.
“Lucy tiểu thư, tôi sẽ đề xuất tố tụng, mời cô và quý tòa soạn chuẩn bị tốt luật sư mà chờ đợi lệnh triệu tập của tòa án đi!” Âm thanh Lục An Nhiên băng lãnh, vẻ mặt quyết tuyệt, hôm nay cô phải lợi dụng triệt để sự tình này để răn đe những tên tiểu nhân kia, cô tin rằng sau khi xảy ra chuyện hôm nay, ở thành phố S này tuyệt đối sẽ không còn một tòa soạn báo nào dám đưa tin thất thiệt về Lục An Nhiên cô nữa!
Lucy nghe xong lời này của Lục An Nhiên càng gia tăng tốc độ dưới chân, hiện tại cô ta đã đem Lục An Hân ra mắng chửi ngàn vạn lần rồi, lần này thật sự đã hại chết cô ta rồi!
Đợi đến khi Lucy rời khỏi, Lục An Nhiên nhìn khắp một vòng các phóng viên và nhiếp ảnh gia có mặt tại đây cười nói: “Ngay ngày hôm nay cá nhân tôi sẽ đề nghị tố tụng Nhật báo thành phố S và cả phóng viên vừa mới rời khỏi đây – Tiểu thư Lucy về tội phỉ báng, mặt khác về việc các tòa soạn đã từng đăng những bài báo không đúng sự thật về tôi... tôi tin rằng mọi người đều bị sai lầm của Nhật báo thành phố S dẫn đường, tôi sẽ không truy trách.” Lục An Nhiên biết rõ sau này khi nhà hàng ở Tân Đông khai trương còn phải dựa dẫm vào phóng viên tuyên truyền giúp, hành động hiện tại của cô đã thể hiện ra sự rộng lượng của bản thân, lại có thể tạo mối quan hệ tốt với phóng viên: “Ngày 1 tháng 3, chi nhánh nhà hàng thứ 100 của Lục thị được thiết kế theo mô hình CSP của tôi cùng với nhà sách do tôi cùng với đại tiểu thư Dương gia Dương Tuyết Oánh sẽ bắt đầu treo biển hành nghề kinh doanh, đến lúc đó vẫn mong các vị phóng viên bằng hữu nể mặt đến thăm.” Lục An Nhiên hơi hơi gật đầu: “Nội dung chi tiết cụ thể hơn sẽ được đăng trên trang web chính thức của Lục thị, nếu mọi người có hứng thú có thể theo dõi một chút.” Dứt lời Lục An Nhiên liền xoay người rời khỏi, đám phóng viên đi lên vây quanh, chụp hình đặt câu hỏi, bị vệ sĩ của Lục thị phái đến chặn lại. Mà Lục An Nhiên được Lục An Duy đi bên cạnh hộ tống ra ngoài cửa, lúc này cô phóng viên cột tóc đuôi ngựa đặt câu hỏi lúc đầu xông ra khỏi vòng cản của vệ sĩ, chạy chậm đến phía sau Lục An Nhiên: “Lục tiểu thư, tôi chỉ có một vấn đề, cảm phiền cô.”
Lục An Nhiên dừng cước bộ nhìn bộ dạng đầu tóc hỗn loạn, thậm chí còn rớt mất một chiếc giầy, khóe miệng cô nhếch lên: “Cô hỏi đi.” Cô rất có thiện cảm với những người kính nghiệp và nổ lực một lòng muốn vươn lên.
“Tôi muốn hỏi hàm ý cái tên của đội mô hình CSP.”
“Create:sáng tạo, spirit: linh hồn.” Lục An Nhiên giải thích.
“Vậy thì P là partner sao?” Nữ phóng viên suy đoán hỏi.
“Ha ha.” Lục An Nhiên cười quay người rời khỏi, lúc đi đến thềm cửa mới mở miệng để lại một câu: “Là Party đó!”
Sau đó toàn bộ trang đầu của các tờ báo và tạp chí lớn ở thành phố S đều là tin tức về Lục An Nhiên và cả tác phẩm của cô, tin tức được công bố trên trang web chính của Lục thị cũng được đề cập đến, điều này không thể nghi ngờ chính là cũng có tác dụng tuyên truyền miễn phí, trận này Lục An Nhiên thắng thật đẹp mắt, trên dưới Lục thị lại được một trận khen ngợi cô. Có người vui nhất định cũng sẽ có người buồn.
Lục An Hân nhìn thấy Lục An Nhiên lại một lần nữa biến nguy thành an, phẫn nổ đến mức quăng vỡ hai cái ly nước, Lục An Nhiên này như một con gián vậy, thật là ghê tởm cùng cực, sức sống thật sự còn chưa hết ngoan cường...
Mà Nhạc Ngưng San còn phẫn nổ gấp trăm lần so với Lục An Hân, trong sự phẫn nổ đó còn trộn lẫn thêm vài phần hoảng sợ, hiện tại cả thành phố S đều đang đưa tin về nhà hàng mới của Lục An Nhiên, trên trang web chính của Lục thị còn chụp thêm vài bức ảnh nhà hàng mới, các tờ báo tạp chí khác đều có đăng lại, thiết kế giống như đúc với thiết kế của Nhạc thị, bị Lục An Nhiên làm như vậy, không cần bất kỳ người nào nói, đều biết do Nhạc thị sao chép của Lục An Nhiên! Quả nhiên không có gì ngạc nhiên, ngày hôm sau liền có bài báo đưa ảnh chụp so sánh nhà hàng mới của Lục An Nhiên và nhà hàng mới của Nhạc thị trong cuộc họp báo công bố vào ngày 22 tháng 2, đồng thời cũng tiến hành phân tích sự chuyên nghiệp và lên án công khai đối với Nhạc thị, tiếp theo đó là những bài báo thằng thừng chỉ trích Nhạc thị ùn ùn kéo đến, lần này Nhạc Ngưng San đã tự bê đá đập vô chân mình, chuyện này khiến cho Nhạc Vỹ Hải tức đến suýt chút nữa ngất đi.
Lần này Nhạc thị chính là muốn chuyển từ việc trồng rau quả thành nhà hàng ăn uống, cũng chính là vì muốn xây dựng sản nghiệp thành một dây chuyền tự cung tự cấp, dự định trong vòng hai năm sẽ lật đổ vị trí đứng đầu về ngành công nghiệp ăn uống tại thành phố S của Lục thị! Hiện tại lại xảy ra một trò khôi hài như vậy, nhà hàng mới có mở cửa kinh doanh cũng sẽ không có ai đến cửa! Như vậy là đã làm hỏng đại sự của chủ nhân rồi!
Nghĩ đến đây sự khủng hoảng trong lòng Nhạc Vỹ Hải càng ngày càng lan rộng, việc cấp bách trước mắt chính là đem sự việc giải quyết triệt để trước khi nhà hàng mới khai trương.
“Cha... con xin lỗi...” Nhạc Ngưng San cũng biết gây ra chuyện như thế này trách nhiệm chính thuộc về cô ta, Lục An Nhiên này thật sự quá xảo quyệt!
“Ngưng San à! Tại sao con lại có thể hồ đồ như thế!” Mẹ Nhạc vẻ mặt tiếc nuối: “Lục An Hân kia cũng là người của Lục thị đó! Ta thấy chính là con đã bị Lục thị đó chơi cho một trận rồi! Lục thị này cũng quá âm hiểm!” Bà ta vẫn luôn canh cánh trong lòng chuyện Kỷ Nhu vẫn cự tuyệt chuyện gả con gái cho con trai bà ta, trong mắt bà ta Nhạc Ngưng Hàn tuấn tú tài giỏi lại còn du học ở nước ngoài về, còn là đại thiếu gia của Nhạc thị, nhìn trúng Lục An Nhiên kia là phúc của cô ta, là ba đời Lục gia kia may mắn! Nhưng Kỷ Nhu kia cư nhiên lại cự tuyệt bà ta, hừ! Chẳng qua chỉ là một quả phụ không chồng mà thôi, lại còn dám phô trương trước mặt bà ta! Như nào chứ, lại còn dám suy tâm vọng tưởng gả con gái vào Long thị sao? Cũng không nhìn xem Lục An Nhiên kia có đức hạnh gì! Nên gả vào Long thị kia cũng là con gái Ngưng San của bà ta chứ!
“Là do con lơ là.” Nhạc Ngưng San cúi thấp đầu, trong lòng cô ta hiểu rõ, Lục An Hân không có đầu óc thông minh để làm những chuyện này, vả lại mối hận của Lục An Hân đối với Lục An Nhiên cũng là thật, khả năng duy nhất chính là do Lục An Nhiên tự mình phát hiện ra sau đó nghĩ ra kế sách... Lục An Nhiên này... thật sự là quá xem thường cô ta rồi!
“Đi!” Nhạc Vỹ Hải đột nhiên đứng lên, cầm lấy áo khoác tây trang treo trên giá: “Đến Lục gia.”
“Đúng! Phải đi kiếm bọn họ tính sổ mới được! Cư nhiên dám hãm hại Nhạc gia chúng ta!” Nhạc Ngưng Hàn cũng đứng lên bộ dáng muốn đi chọc phiền phức, Lục An Nhiên kia cư nhiên dám cự tuyệt hắn! Hắn xem trọng cô muốn cưới cô, cô cư nhiên lại dám cự tuyệt! Thật là cho mặt mũi mà không cần! Hắn chính là đại thiếu gia của Nhạc thị! Sau này Nhạc thị chính là của hắn! Lục An Nhiên kia chẳng qua chỉ là một nữ nhân, cho dù có là đại tiểu thư của Lục gia thì đã làm sao, một nữ nhân, còn có thể kế thừa Lục gia? Hừ! Quá không cần mặt mũi rồi!
“Ngu xuẩn.” Nhạc Vỹ Hải mắng một tiếng, Nhạc Ngưng Hàn này không có não sao? Lúc này còn đến Lục gia quấy rối? Như vậy chính là hướng Nhạc thị vào con đường chết đó!
“Cha, cha như vậy chính là muốn đi cầu xin Lục thị sao?” Nhạc Ngưng San có đầu óc hơn anh trai cô ta nhiều, cô ta cũng biết hiện tại cũng chỉ còn cách này để giúp Nhạc thị vượt qua được cửa ải khó khăn này.