Thứ Đầu có loại cảm giác bị người khác coi thường, đẩy cái ghế ra rồi mắng lên: “Tên họ Từ kia, con mẹ nhà mày, ông đây đang nói chuyện với mày đấy! Mày là người câm à?”
Lúc này Từ Minh mới ngoáy lỗ tai, lười biếng hỏi: “Gấp cái gì, không phải là còn ngày mai à?”
Thứ Đầu cười lạnh: “Ngày mai? Ngày mai các người phải cuốn gói cút đi!”
Từ Minh bĩu môi: “Ai cút còn chưa chắc chắn đây, mày đừng nói mạnh miệng quá sớm như thế!”
“Con mẹ nhà mày, mày có tin là bây giờ ông đây có thể khiến mày cút không?”
Thứ Đầu vừa dứt lời, đã có bảy, tám người vây quanh họ, từng người đều làm động tác nóng người, trong tay đều mang theo vũ khí.
Như đã được bàn bạc từ sớm, phần lớn ánh mắt trong phòng đều rơi trên người Triệu Nam Thiên, một khi anh dám lộn xộn, mọi người sẽ lập tức ra tay!
Bên trong phòng bảo vệ giương cung bạt kiếm, tràn ngập mùi thuốc súng dường như có thể nổ tung bất cứ lúc nào.
Ba tên bảo vệ bị Tôn mập điều đến làm cấp dưới của Triệu Nam Thiên đều tránh ra xa, làm như việc này không liên quan gì tới họ.
Tôn mập thấy lửa đã vừa đủ, thì ngắt lời đúng lúc nói: “Tiểu Triệu, là đồng nghiệp với nhau, chúng ta chia tay trong hòa bình là được rồi, không cần thiết phải ầm ĩ đến như thế sẽ mất vui, đúng không?”
Triệu Nam Thiên muốn biết trong hồ lô của Tôn mập đang bản thuốc gì, dựa theo lời nói của gã ta để hỏi: “Đội trưởng Tôn, vậy anh nói xem phải làm sao bây giờ, hai anh em chúng tôi đã rất cố gắng, chỉ là việc này thật sự không dễ làm như vậy!”
Đội trưởng Tôn ân cần nói: “Việc này xác thực không dễ xử lí, tôi cũng thấy rõ, như vậy đi, tôi giúp các người viết rõ tình huống, chỉ cần các người ký tên, tôi sẽ bàn giao với phía trên!”
Gã ta vừa dứt lời, đã có một tên chó săn đưa một tờ giấy tới.
Triệu Nam Thiên nhận rồi nhìn mấy lần, ý đại khái là hai người không làm việc tốt, không xứng với sự tin tưởng chăm sóc của công ty, đồng ý chịu trách nhiệm và chủ động xin nghỉ.
Tôn mập sợ Triệu Nam Thiên không chịu ký tên, mới mở miệng nói: “Tiểu Triệu, cậu yên tâm, xấp tài liệu này chỉ là hình thức thôi, sau đó bảo đảm sẽ không có chút phiền toái nào tìm đến các người, cũng sẽ không ảnh hưởng đến công việc tiếp theo của các người!”
Triệu Nam Thiên không lên tiếng, trên mặt lộ ra vẻ mặt cười như không cười, không có phiền phức? Không có phiền phức mới là lạ!
Tôn mập ho khan một cái, tiếp tục nói: “Đương nhiên, tôi cũng sẽ bàn giao xuống dưới, bồi thường tiền lương tháng này cho các người!”
Mọi người bàn luận sôi nổi, tháng này mới chỉ qua một tuần, Tôn mập lại đồng ý bồi thường tiền lương tháng này cho họ, điều này có chỗ tốt không nhỏ đâu.
Triệu Nam Thiên vẫn không đáp lời, anh đang đợi Tôn mấp lộ đuôi cáo ra.
Quả nhiên, Tôn mập lập tức nói bổ sung: “Đương nhiên, sự cẩn thận khi làm việc của hai người, họ Tôn tôi cũng nhìn rõ, lần này nói trắng ra vẫn là chúng tôi được lợi! Như vậy đi, tôi làm chủ, để phòng tài vụ bù cho các người ba tháng tiền lương!”
Lần này, phòng bảo vệ trở lên sôi sùng sục, sao hôm nay Tôn mập lại có tình người thế? Cho dù nói thế nào, thì hai người Triệu Nam Thiên cũng không làm tốt công việc, thế mà gã ta còn đồng ý phát hơn ba tháng tiền lương?
Tự nhiên lại có được hơn bảy mươi triệu, coi như khỏi Giang Uyển, thì cũng không tính là lỗ vốn!
Đông Châu lớn như vậy, còn lo không tìm được một công việc tốt sao?
Triệu Nam Thiên chưa kịp tỏ thái độ, ba người bảo vệ kia đã động lòng.
Lúc đầu họ còn muốn phân rõ giới hạn với Triệu Nam Thiên, để tránh việc anh ta liên lụy đến mình, bây giờ nhìn thấy có lợi thì lại đột nhiên đổi chủ ý.
Danh Sách Chương: