Mục lục
Vợ Tổng Tài, Em Ngoan Cho Anh!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 668

Ngược lại là anh cả, uống một ngụm rượu, sảng khoái nói: “Haha, được chứ, nhóc con em có chút bản lĩnh, như vậy mà đã đưa được cô Tô đến tận cửa rồi hả?”

Mẹ Triệu cũng vui vẻ nói: “Mục Tuyết nguyện ý đến đây, chúng ta phải nghênh đón. Chỉ là cô bé và Nam Thiên mới chỉ là quan hệ bạn trai bạn gái, ở cùng nhau mà không hợp, mẹ muốn đem phòng của mẹ cho cô ấy ở.”

Chị dâu nhướng mày, rắc rối thực sự ập đến rồi!

Miệng cô ta không nói điều gì, hai bên đông tây, mỗi bên có ba phòng, ở bên nào cũng đủ dùng.

Chỉ là trong lòng cảm thấy có chút không thoải mái, những năm qua, Nam Thiên đều ở bên ngoài làm lính, mẹ đều do cô ta chăm sóc.

Bây giờ Nam Thiên đã xuất ngũ, ở Đông Châu cũng đã tìm được công việc ổn định, mắt thấy đã tìm được bạn gái, liền đem mẹ ném cho cô ta rồi sao?

Cô ta hiểu chú nhỏ, dựa vào tính cách của anh, nhất định sẽ không đưa ra yêu cầu như vậy, khả năng duy nhất là Tô Mục Tuyết đã nói.

Chị dâu trước đây rất thích Tô Mục Tuyết, cảm thấy người ta rất có khí chất, có học thức, lại xinh đẹp, có thể gả vào nhà họ Triệu, cô ta cũng cảm thấy hãnh diện.

Nhưng hôm nay lại nhịn không được có sự tính toán, còn chưa vào cửa mà đã có loại âm mưu này, sau này không phải là tạo phản sao?

Hơn nữa, cô ta cảm thấy lập trường của mẹ Triệu không đúng, luôn đối với Nam Thiên một lòng thì thôi, chẳng lẽ cũng đối với bạn gái của con trai một lòng?

Vậy thì cô ta không làm được!

Thấy chị dâu không lên tiếng, mẹ Triệu nhướng mày: “Vợ anh cả, con có ý kiến gì không?”

Anh cả vội vã dàn xếp: “Mẹ, đây là lời gì vậy, cô ấy có thể có ý kiến gì chứ? Đây là chuyện tốt, chúng con vui còn không kịp nữa là!”

Chị dâu cũng hùa theo: “Không sai, đây là một chuyện tốt, chỉ là…mẹ, sau này cô Tô có chuyển đến chỗ chúng ta ở, đồ ăn thì phải làm sao?”

Cũng không thể trách cô ta nghĩ nhiều, đồ ăn hiện tại, là mẹ Triệu chuẩn bị bữa trưa, để cô ta chuẩn bị bữa sáng và tối.

Mẹ Triệu mỗi tháng đều lấy bốn triệu rưỡi, trừ bỏ phần bà bù đắp thêm vào.

Triệu Nam Thiên thỉnh thoảng về nhà ăn một bữa, cũng không quan tâm mở miệng nói anh.

Nhưng sau này Tô Mục Tuyết chuyển đến, không thể luôn như vậy chứ?

Triệu Nam Thiên vội vàng nói: “Chị dâu yên tâm, em nhất định sẽ trả tiền ăn, em và Mục Tuyết buổi trưa đều không trở về, phần còn lại vẫn phải làm phiền chị dâu rồi, mỗi tháng mười năm triệu, chị thấy đủ không?”

Chị dâu nhướng mày vui mừng, dựa vào suy nghĩ cô ta vừa bắt đầu nghĩ, Triệu Nam Thiên trả chín triệu là có thể rồi, vừa vặn có thể duy trì cân bằng, ít nhất không cần cô ta phải bỏ ra quá nhiều.

Kết quả còn chưa nghĩ xong, chú nhỏ vẫn là hiểu chuyện, mở miệng là mười năm triệu.

Cứ như thế này, đến tay của cô ta cũng còn nhiều tiền.

Nhưng chưa đợi cô ta đồng ý, mẹ Triệu đã mở miệng: “Trả tiền ăn cái gì? Con vẫn chưa lập gia đình, ở nhà ăn cơm còn phải trả tiền sao?”

Hai mẹ chồng con dâu rất ít khi cãi nhau.

“Mẹ, không thể nói như vậy, nếu như chỉ có một mình Nam Thiên, con khẳng định lời thứ hai cũng không nói, nhưng cô Tô bên kia cũng không thể tính là đầu người nhà chúng ta đúng chứ?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK