Mục lục
Vợ Tổng Tài, Em Ngoan Cho Anh!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Từ Minh nhìn nhìn văn phòng môi giới nhà đất, “Trước cứ lấy tới hai mươi phần đi!”
“Nhiều như vậy? Vậy khả năng phải chờ lâu một chút.


“Nhanh chóng đến.


giám đốc Phương kia chân đều bị dọa đến mềm nhũn ra, lại dẫn theo tên nhóc ”ăn cơm”, lại là hơn hai mươi người, còn nói cái gì không thiếu tiền? Đây là muốn dẫn mình đến tìm cái chết mà!
Giám đốc Phương không đợi Từ Minh cúp điện thoại, vội vàng xin tha thứ nói: “Triệu tiên sinh, không không…… anh Triệu! Anh, ngàn sai vạn sai đều là do tôi sai, anh đừng chấp nhặt với tôi, có chuyện gì chúng ta từ từ nói!”
Triệu Nam Thiên cười cười, “Thái độ này cũng không tệ lắm.


Sau đó lại nhìn về phía Từ Minh nói: “Minh nhi, chờ một chút, đừng vội.



Từ Minh hiểu ý, “Đừng vội, chờ điện thoại của tôi!”
Người nhân viên đặt hàng bên kia mặt đờ ra, “Cái gì mà chờ điện thoại của anh? Rốt cuộc là đặt hay là không đặt đây?”
Nghe thấy âm thanh báo máy bận trong điện thoại, nhân viên đặt cơm hùng hùng hổ hổ, “Alo? Alo?Con mẹ nó, bệnh tâm thần!”
Chỉ với một màn này, người trong văn phòng đã phát hiện có điều gì đó không thích hợp.

Rất nhanh, từ bên trong đi ra bảy tám người, một đám sắc mặt đều không tốt.

“Tiểu Phương, sao lại thế này?”
“Nhưng mà, bọn họ là ai vậy? Khách hàng hay là bạn bè? Có phải tới làm phiền cậu không?”
Giám đốc Phương trước tiên không có đáp lời nào, mà là trộm nhìn qua.


Chỉ thấy sắc mặt Triệu Nam Thiên như thường, trên mặt không có biểu hiện gì kiêng kỵ và lo lắng, vẻ mặt điềm tĩnh đó đã tất cả đánh tan những tâm tư nhỏ nho vừa dâng lên của anh ta.

Giám đốc Phương vội vàng xua tay, “Không có việc gì, mấy người bạn thôi, mọi người vào trong đi.


Triệu Nam Thiên không nói một lời, đám người đi rồi, lúc này mới dựa vào đầu xe nói, “Vừa rồi đã để lại điểm mặt mũi cho cậu, nói đi, việc này phải giải quyết như thế nào?”
Giám đốc Phương cười mỉa tiến lên, “Anh Triệu, việc này xác thật là tôi làm không đúng, trước đó chưa kịp làm rõ nội tình đã giới thiệu nhà cho Khổng tiểu thư, tôi đồng ý trả lại phí môi giới cho mọi người, đồng thời lại miễn phí giúp Khổng tiểu thư tìm một căn nhà mới thích hợp hơn, anh xem thế nào?”
Triệu Nam Thiên hỏi, “Anh ta thu của em bao nhiêu tiền?”
Khổng Như Nguyệt vội nói: “Chín triệu.


Triệu Nam Thiên nghĩ nghĩ, “Đền gấp đôi số tiền chín triệu, yêu cầu này của tôi không quá đáng chứ?”
Giám đốc Phương nghĩ nghĩ mới mở miệng, “Không quá đáng, không quá đáng, chỉ là anh Triệu, trong tay tôi…… Không có nhiều tiền như vậy!”
Triệu Nam Thiên dừng một chút, “Anh không có, chẳng lẽ các công ty các anh cũng không có? Tôi đây nói cho anh biết, bản hợp đồng thuê nhà kia con trai thứ nhà họ vương cũng đã kí, nếu mà tôi kiện lên tòa án, anh chịu không nổi!”
Giám đốc Phương muốn mở miệng, Triệu Nam Thiên căn bản không cho anh ta cơ hội, “Tôi biết, công ty các anh có đội ngũ luật sư chuyên môn giải quyết những vụ án tranh chấp như thế này, nhưng mà tôi tới đây cũng không phải vì tiền, chính là vì muốn xả giận cho em gái của tôi! Không nói bồi thường tiền, khiến cho một giám đốc kinh doanh như anh đây mất việc, việc này không khó đâu nhỉ?”
Giám đốc Phương ban đầu còn muốn chống chế, kết quả bị một câu nói của Triệu Nam Thiên chặn họng lại, không khó, chắc chắn là không khó, quả thực là quá đơn giản!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK