Mục lục
Vợ Tổng Tài, Em Ngoan Cho Anh!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 667

Chị dâu sững sờ, mẹ từ trước đến nay vẫn luôn ở cùng với Triệu Nam Thiên, sao đột nhiên lại chuyển tới đây?

Triệu Nam Thiên vội vàng giải thích ở bên cạnh: “Chị dâu, là thế này, nhà của Mục Tuyết cần phải sửa sang lại, trong khoảng thời gian này muốn ở nhà nhà chúng ta.”

Chị dâu sửng sốt: “Em là đang nói, Mục Tuyết sẽ qua đây? Chuyển đến nhà chúng ta ở?”

Từ trước đến nay, cô ta chỉ biết hoàn cảnh gia đình của Tô Mục Tuyết không tồi, hơn nữa ở công ty còn là lãnh đạo, đến mức nhà cô còn rất nhiều tiền, chưa bao giờ hỏi.

Nghe nói cô chuyển đến nhà cũ của nhà họ Triệu, nhất thời không kịp phản ứng.

Dựa vào gia đình Tô Mục Tuyết sinh ra, vậy mà lại nguyện ý đến ở nhà cũ, không phải là đang đùa à?

Ngược lại, không phải nhà cũ không tốt, mà là cô ta nghe nói Tô Mục Tuyết ở trước kia là biệt thự, người ta có thể ở quen nhà cũ này không?

Bên cạnh đó, việc này không đơn giản là chuyển qua.

Nếu là đến ở ba năm ngày, cô ta rất hoan nghênh, rốt cuộc tương lai cũng đều là người một nhà.

Nhưng nếu hai người ở lâu dài thì làm sao?

Chỗ ở là một chuyện, đơn giản, chỉ cần một cái giường, còn cuộc sống hằng ngày thì sao?

Trước đây Triệu Nam Thiên rất ít khi trở về nhà, cũng rất ít khi ăn cơm ở nhà, thỉnh thoảng trở về một lần, cô ta đương nhiên sẽ không tính toán.

Nhưng nếu ở lâu dài thì phải cân nhắc rất nhiều.

Tiền ăn, nước, điện, ga, bao gồm cả chi phí dọn rác, nhưng chí phí này nhất định đều sẽ tăng thêm khoản phụ.

Còn một điều quan trọng hơn nữa là một ngày ba bữa, ai là người chuẩn bị.

Nhìn dáng vẻ của Tô Mục Tuyết, khẳng định là loại thiên kim tiểu thư mười ngón tay đều không cần đụng vào làm, để cô xuống bếp không thực tế.

Lại nói, người ta trước mắt vẫn chưa là con dâu nhà họ Triệu, vậy càng không thể để cô xuống bếp.

Nhưng chuyện làm cơm, cũng không thể luôn để cho bản thân mình làm đúng không?

Hỗ trợ mẹ già, đó là điều cô ta nên làm, Triệu Nam Thiên và Tô Mục Tuyết đều trẻ khỏe, tại sao cô ta lại phải phục vụ họ?

Đi làm cả một ngày, mà phải hầu hạ ba người già lẫn trẻ thì đã đủ mệt rồi, cộng thêm hai người bọn họ, đây là coi cô ta như bảo mẫu để sai khiến rồi sao?

Nếu như tách ra ăn riêng, vậy đơn giản, khẳng định sẽ không có những lo lắng này, nhưng mẹ sẽ đồng ý ư?

Triệu Nam Thiên ở bên này thấy chị dâu chần chừ cũng thấy đau đầu.

Lúc trước anh nghĩ đến chuyện rất đơn giản, tưởng rằng chỉ cần chuyển qua đây là xong chuyện, nhưng bây giờ đột nhiên phát hiện ra, vậy mà anh thậm chí còn không xem xét những thiếu xót trong quan hệ việc nhà cửa và mọi người.

Mặc dù anh và anh cả là anh em ruột thịt, sẽ không tính toán chuyện này, nhưng chị dâu và Tô Mục Tuyết là người của hai nhà.

Thỉnh thoảng gặp mặt thì không có gì, lần này sống với nhau, nhất định sẽ phân biệt rạch ròi, không thì sớm muộn gì cũng có khoảng cách.

Nhưng những lời này nên nói như thế nào đây?

Triệu Nam Thiên nhất thời gặp khó khăn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK