Đao ca bị nhìn chằm chằm thì khẽ cúi đầu xuống.
Có sự chỉ bảo của anh ta, vốn dĩ sự tự tin của Đao ca đã bị Triệu Nam Thiên đánh nát đã được khôi phục trở lại.
Hắn ta thở phào một hơi, rồi mới nói: “Cậu Triệu, tôi đây cũng đâu phải ngày đầu tiên ra đời, cậu muốn hù dọa ai chứ.
Chưa nói tới chuyện tôi có ý gì với Tổng giám đốc Vương hay không, cho dù tôi thật sự muốn theo đuổi cô ấy thì có sao chứ, trai chưa vợ gái chưa chồng, ngay cả pháp luật cũng không có quyền xen vào, như thế thì cậu có tư cách gì mà chạy tới đây nói đông nói tây chứ?”
Triệu Nam Thiên cảm thấy kinh ngạc, trông thấy Đao ca sắp mất kiểm soát.
Trong lòng anh hiểu rõ rằng, nếu như hiện tại không ép Đao ca vào khuôn khổ thì sau này sẽ không còn cơ hội nữa, đương nhiên là cục diện bế tắc giữa hai bên cũng sẽ không thể dịu đi được.
Đang nghĩ vậy thì tiếng bước chân hỗn loạn từ bên ngoài gian truyền đến.
Chắc hẳn là đã có người báo công an, ánh sáng bên trong gian tối mờ nên khi ánh sáng của đèn pin lướt qua khiến mọi người thấy chói mắt.
Tiếng công an quát lớn rằng có xã hội đen khiến cho Triệu Nam Thiên chỉ trong nháy mắt đã trở thành mục tiêu bị mọi người chỉ trích.
Vương Như Nguyệt ra mặt giải thích trước, bảo vệ Triệu Nam Thiên.
Ánh mắt của Đao ca lướt qua trên người của Vương Như Nguyệt đang chạy loạn: “Tên họ Triệu kia, chết tiệt, mày cứ chờ đấy, nhất định mày sẽ phải trả giá cho chuyện ngày hôm nay! Còn nữa, tao nói cho mày biết, tao định sẵn Vương Như Nguyệt rồi!”
Triệu Nam Thiên híp mắt: “Trên đời này, tôi ghét nhất là bị uy hiếp đấy!”
Đao ca vô cùng tự tin nói: “Tao uy hiếp mày đấy, mày định làm gì tao nào?”
“Tôi nhất định sẽ khiến anh phải hối hận!”
Vừa dứt lời, Triệu Nam Thiên siết chặt chai rượu trong tay, đập thẳng ba chai rượu xuống trước mặt mọi người!
Vương Như Nguyệt ngơ ngác tại chỗ, cô ta không thể hiểu nổi mục đích hành động này của người đàn ông là sao.
Nhìn thấy Đao ca sợ đến nhũn cả chân, khóe miệng của Triệu Nam Thiên khẽ nhếch lên, nếu như đã là kẻ địch không đội trời chung thì việc gì phải giữ mặt mũi cho đối phương chứ?
Cho dù hôm nay Đao ca có thể thoát khỏi cục diện này thì có sao chứ, nhưng chuyện hắn ta được người ta nâng ra khỏi Huy Hoàng cũng không thể nào thay đổi được, không phải hắn ta thích sĩ diện lắm sao? Hôm nay anh sẽ cho mặt của Đao ca quét rác luôn!
Triệu Nam Thiên vứt nốt nửa chai rượu còn lại, thản nhiên thừa nhận: “Chuyện hôm nay không liên quan đến người khác, chỉ là ân oán cá nhân giữa chúng ta mà thôi, tôi sẽ về cùng anh.
”
Chỉ một câu ở đây đã phủi sạch mối quan hệ với tất cả mọi người ở đây.
Bảo vệ của Huy Hoàng ngây ngốc trong giây lát, trông thấy Triệu Nam Thiên nhận tất cả trách nhiệm về mình thì trong lòng của bọn họ vô cùng cảm kích.
Đương nhiên là chẳng ai muốn bị cuốn vào những rắc rối như vậy cả, cho dù có an toàn thì sau này cũng bị nhóm xã hội đen quấy rầy.
Hơn nữa, việc hôm nay cũng không thể không chú ý tới được, cho dù là nhóm xã hội đen kia khiêu khích trước, thế nhưng cũng không thể lạm dụng hình phạt riêng được.
Thấy Triệu Nam Thiên nhận tất cả trách nhiệm về mình như thế khiến cho không ít người bớt đi sự lo lắng.
Mã Hùng Dũng mở miệng: “Đúng đúng, việc này không liên quan tới chúng tôi, ngoại trừ cậu ta thì chưa có ai động thủ gì cả.
”
Danh Sách Chương: