Mục lục
Vợ Tổng Tài, Em Ngoan Cho Anh!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 848

Đầu bên kia điện thoại sửng sốt một chút, vốn còn định giả vờ, kết quả không ngờ rằng, bị con gái phát hiện nhanh như vậy.

Cha Khương vui vẻ cười: “Làm sao con biết, Chí Bình nói cho con à?”

Khương Bích Kiều càng nói càng gấp: “Cha đừng quan tâm làm sao mà con biết được, cha và Khương Sông làm sao lại tới Đông Châu?”

“Không chỉ cha và Khương Sông, mà mẹ con cũng đến!”

Khương Bích Kiều vẻ mặt càng ngày càng khó coi, mơ hồ có loại dự cảm không tốt: “Mẹ cũng tới? Mọi người làm sao lại đến Đông Châu?”

Mẹ Khương bên kia giật lấy điện thoại: “Con bé này, sao lại hỏi như thế, con ở chỗ này trở nên nổi tiếng, chẳng lẽ mẹ ghé thăm con một chút cũng không được?”

“Mẹ, con không phải có ý đó…”

Khương Bích Kiều không biết nên giải thích thế nào, trước đây cha mẹ cũng đã từng tới Đông Châu, chẳng qua đó là lúc vừa kết hôn, khi đó Tôn Chí Bình đối với cô muốn gì được đó.

Nhưng về sau, Tôn Chí Bình dần dần bộc lộ ra bản tính nóng nảy, cô rốt cuộc không nói cho cha mẹ biết.

Một là sợ mẹ lo lắng, hai là sợ mẹ sẽ làm mọi chuyện ầm ĩ lên.

Tôn Chí Bình cũng có mẹ, đáng tiếc lại là đứa con bất hiếu, lúc bộc phát nóng nảy, ngay cả chính mẹ mình đều có thể đưa tay, lại càng không cần phải nói người khác.

“Con đó, mẹ nuôi con lớn như thế này coi như phí công, con còn không bằng Chí Bình người ta quan tâm ông bà già chúng ta!”

Khương Bích Kiều khẩn trương hỏi: “Mẹ nói vậy là có ý gì?”

“Còn có thể có ý gì? Tiền vé máy bay ra là Chí Bình cho chúng ta, con rể còn nói, chúng ta tạm thời đừng nói cho con, muốn để cho con niềm vui bất ngờ!”

Mẹ Khương bên kia vẫn còn nói, Khương Bích Kiều đã nghe không lọt, cả người cứng đờ, trong lòng cũng theo đó rơi vào đáy vực.

Tôn Chí Bình vậy mà giấu diếm mình, len lén lừa gạt đưa cha mẹ và em trai đến Đông Châu, rốt cuộc anh ta muốn làm gì?

Cô không còn dám tiếp tục nghĩ, vội vàng nói: “Mẹ, mọi người chờ ở sân bay tuyệt đối đừng đi lung tung! Cũng đừng nói với Chí Bình, bây giờ con sẽ cho người đi đón mọi người!”

Lo lắng mẹ không nghe khuyên bảo, lại không tiện giải thích, cô ta chỉ có thể khéo léo nói: “Mẹ nhớ kỹ, tuyệt đối đừng nói với Chí Bình, anh ấy đang bận họp, không tiện nghe, cũng không tiện đi qua!”

Mẹ Khương nửa tin nửa ngờ gật đầu: “Được, mẹ biết rồi, mẹ sẽ chờ ở sân bay!”

Khương Bích Kiều vội vàng nói: “Nam Thiên, không xong rồi!”

“Từ từ nói, chuyện gì xảy ra, có phải chú và dì đến Đông Châu rồi không?”

“Đúng vậy, em trai tôi cũng tới!”

“Bọn họ sao lại tới đây?”

“Là Tôn Chí Bình sắp xếp, nếu không phải em trai tôi vừa nãy đăng tin lên mạng, tôi hoàn toàn cũng không biết việc này!”

“Chị nói là, Tôn Chí Bình giấu diếm đưa người nhà chị đến Đông Châu sao?”

Anh trước đó nghe Khương Bích Kiều nói qua một lần, quê cô ấy ở xa tận tỉnh Thiên Giang

Vào lúc này Tôn Chí Bình này giấu diếm Khương Bích Kiều, đường xá xa xôi đưa hai ông bà cụ đến đây, bất kể là xuất phát từ mục đích gì, nhất định cũng không có ý tốt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK