Mục lục
Vợ Tổng Tài, Em Ngoan Cho Anh!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 904

Khương Bích Kiều khi nghe thấy lời này đã vô cùng sửng sốt, sau đó dùng một ánh mắt không thể tin được nhìn chằm chằm mẹ mình.

Mẹ Khương bị cô ta nhìn có chút áy náy liền muốn lảng tránh ánh mắt qua chỗ khác.

Khương Bích Kiều gần như bình tĩnh hỏi: “Thì ra tối nay mẹ nói nhiều như vậy, tất cả là vì Khương Sông?”

Mẹ Khương dứt khoát thừa nhận nói: “Đúng, Chí Bình cũng đã đáp ứng chỉ cần con không ly hôn với nó, tiền đồ và công việc của Khương Sông sau khi ra trường nó sẽ thu xếp hết tất cả, chẳng lẽ con không thể vì em mình mà tính toán một chút?”

Khương Bích Kiều tự nói với chính mình: “Suy tính một chút? Ha ha, trước kia không phải con cũng đã suy tính rất nhiều rồi còn gì!”

Nói xong cô ta dứt khoát đứng dậy.

Mẹ Khương cũng đứng dậy theo: “Con muốn đi đâu?

Khương Bích Kiều từ trong phòng xách ra hành lý đơn giản: “Nơi này đã không thể ở được nữa, con ra ngoài thuê khách sạn!”

Căn hộ nhỏ hai phòng ngủ này cũng là lúc trước giấu diếm Tôn Chí Bình bí mật mua lại.

Cô ta ở Đông Châu không có nơi nương tựa, khi mua nơi này vốn dĩ chỉ để phòng ngừa lúc hai người cãi nhau cô ta sẽ có một nơi để che gió che mưa.

Kết quả lại không nghĩ tới nơi này cuối cùng lại trở thành chỗ ở của cả nhà tại Đông Châu.

Căn hộ cũng không lớn, chỉ có hai phòng.

Theo như dự định ban đầu thì em cô ta sẽ ở một phòng, cô ta với mẹ sẽ ở một phòng, cha thì phải chịu khó một chút chấp nhận ở phòng khách.

Nhưng bây giờ cô ta một chút cũng không muốn ở lại đây.

Cô ta luôn luôn cảm thấy cha mẹ với em trai mới là người một nhà, còn bản thân mình ở đây chỉ là dư thừa!

Mẹ Khương kinh ngạc: “Ra ngoài ở?”

“Căn hộ này là của một người bạn của con nên cũng không thể ở lâu, ngày mai con để Khương Sông đưa cha mẹ đi dạo một vòng Đông Châu, ngày mốt con sẽ đưa hai người ra sân bay!”

“Khương Bích Kiều, con đây là có ý gì?”

“Con với Tôn Chí Bình sẽ không có khả năng tái hợp, nếu mọi người cứ ép buộc con, thì cứ coi như không có đứa con gái này đi!”

Khương Bích Kiều rời đi cũng không quay đầu lại.

Cha Khương đứng dậy muốn đuổi theo: “Bích Kiều, đã muộn vậy rồi con còn muốn đi đâu?”

Mẹ Khương giữ chặt ông ta lại: “Đừng đuổi theo, nó chính là cố ý làm mình làm mẩy cho chúng ta xem thôi!”

Cha Khương khó xử: “Cuối cùng bà muốn thế nào mới chịu, thật sự muốn ép chết con gái của mình sao?”

Mẹ Khương cười lạnh: “Ông không nhìn ra sao, con gái kiên trì như vậy khẳng định là bị người khác mê hoặc! Nếu không tại sao nhịn nhiều năm như vậy, bây giờ chỉ cần nhịn thêm một năm lại không được? Vì sao nhất định phải ly hôn? Khẳng định bên ngoài đã có người câu mất hồn rồi!”

Cha Khương nghe ra ý tứ trong lời nói của bà ta: “Bà nói là…”

Mẹ Khương chắc chắn nói: “Không sai, khẳng định chính là cái người họ Triệu kia!”

Cha Khương vẫn là không tin: “Nhưng Bích Kiều lúc nãy đã nói cậu Triệu đó đã có gia đình rồi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK