Mục lục
Chân Long Chí Tôn Đô Thị
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 191

“Nói không chừng.”

Trong đám người, Vương Nhất thờ ơ cười một tiếng, nhìn Trương Lượng với ánh mắt thương hại: “Các anh đã bị bao vây rồi.”

“Anh nói ai bị bao vây?”

Bịch bịch bịch….

Trương Lượng đang muốn chế nhạo mấy câu, đột nhiên truyền đến một loạt âm thanh bí bách, nặng nề.

Trương Lượng nhìn về phía phát ra âm thanh, đột nhiên, giọng nói giống như con diều đứt dây, im bặt.

Cùng lúc đó, khuôn mặt của anh ta đột nhiên trở nên trắng bệch, trợn tròn mắt, co rúm lại, giống như nhìn thấy chuyện gì rất đáng sợ.

“Trời…trời ơi, vừa xảy ra chuyện gì?”

Lý Tuyết Nhi cũng kinh ngạc, không thể tin được nhìn bốn xung quanh, ngay cả nói chuyện cũng không thể lưu loát.

Chỉ thấy những người mặc đồ đen vốn dĩ đang bao vây bọn họ, đứng nguyên tại chỗ như người gỗ, ba giây sau, giống như quân cờ domino bị đẩy ngã, ngã xuống vô cùng có quy luật, không chút tiếng động, còn không kịp phát ra những tiếng kêu thảm thiết.

Mà những người mặc áo đen này ngã xuống như thế nào, thì không có ai biết được.

Chỉ cảm thấy một trận gió yêu ma thổi nhanh qua, sau đó, bọn họ giống như con rối bị đứt dây, ngã xuống.

“Yên tâm đi, bọn họ không chết, chỉ là gân tay gân chân đều đã bị cắt đứt.”

Hiện trường chỉ có một mình Vương Nhất mang theo ý cười thoải mái, cười haha nói: “Đây là sự trừng phạt đối với bọn họ.”

“Anh….anh…”

Sắc mặt Trương Lượng trắng bệnh nhìn Vương Nhất, miệng ấp úng, không nói ra được một câu hoàn chỉnh.

“Tôi cảm thấy tốt nhất anh nên nhìn về phía sau của anh.”

Nụ cười trên mặt Vương Nhất ngày càng rạng rỡ, chỉ về phía sau Trương Lượng.

Đột nhiên một luồng khí lạnh giống như mầm độc quấn lấy người, cả người Trương Lượng run rẩy.

Dường như anh ta cảm nhận được điều gì đó, cả người cứng đờ, quay về phía sau.

Đối diện với đôi mắt đỏ rực.

Đôi mắt kia giống như bị máu tươi đổ qua, chỉ cần nhìn qua, đã khiến con người rơi vào vực sâu của sự tuyệt vọng.

Lãnh Nhan giống như âm hồn lạnh lùng đứng phía sau Trương Lượng, nhìn chằm chằm vào anh ta, giống như một luồng sát khí thật sự thâm nhập sâu vào trong linh hồn của anh ta, khiến anh ta không dám cử động.

Giống như chỉ cần cử động, anh ta sẽ lập tức biến thành một người chết.

Lý Tuyết Nhi cũng há hốc miệng, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Lãnh Nhan, người kia ban ngày ra tay đã khiến cô ta kinh ngạc, không ngờ đây mới là thực lực thật sự của Lãnh Nhan.

Nhưng, chỉ có Vương Nhất biết, tạo thành cục diện như thế này, Lãnh Nhan đã lưu tay rồi.

Từ sau khi trở về nước với Vương Nhất, đã rất lâu rồi cô không giết người, trái tim giết hại đỏ tươi đã rục rịch, nếu như Vương Nhất đồng ý cô có thể ra tay mà không cần màng đến hậu quả, vậy thì đám người mặc đồ đen kia, căn bản không có cơ hội lộ mặt, bởi vì trong lúc bọn họ đang ẩn nấp đã bị Lãnh Nhan giết sạch rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK