Mục lục
Chân Long Chí Tôn Đô Thị
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 477

“Khiến cô thất vọng rồi.”

Vương Nhất cũng thu lại khí thế, nở nụ cười đạm nhiên: “Con người tôi có một thói quen, nếu ai dám gây chuyện với tôi, tôi tuyệt đối sẽ không để người đó sống yên ổn.”

“Tôi biết.”

Kim Thúy Như nhìn gương mặt đáng sợ của Kim Thanh Minh, lại quay sang Kim Thành Vũ đang hôn mê bất tỉnh, thở dài: “Nhưng dù thế nào, tôi cũng là gia chủ nhà họ Kim, anh lại ở ngay địa bàn nhà họ Kim đả thương hai người anh của tôi thành ra như vầy, nếu tôi không làm gì đó, vậy thì không xứng đáng với vị trí gia chủ này rồi.”

“Thế cô hỏi thử xem mấy người họ đã làm chuyện tốt gì đi.”

Vương Nhất bình thản đáp lại: “Bọn họ định bắt cóc vợ tôi, nhưng lại bắt nhầm em vợ tôi, vậy có đáng chết hay không?”

Anh tạm ngừng vài giây, sau đó híp mắt đe dọa: “Tốt nhất là cô không biết gì về chuyện này.”

“Vợ của anh?!”

Nghe Vương Nhất nói xong, Kim Thúy Như như nhớ ra điều gì, mặt mày biến sắc, ánh mắt cũng trở nên sắc bén lạ thường: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!”

Vương Nhất nhận ra Kim Thúy Như quả thật không biết gì cả, vì vậy đã kể lại toàn bộ mọi chuyện cho cô ta nghe.

Sau khi nghe xong, ý cười trên mặt Kim Thúy Như đã đóng băng từ lâu: “Không biết sống chết, chết không đáng tiếc!”

“Cô nói gì?!”

Vừa dứt lời, cha của Kim Thành Vũ – Kim Đạo Lăng lập tức bày ra vẻ mặt tức giận, phẫn nộ hét lớn một tiếng, căm tức nhìn Kim Thúy Như.

Những người khác trong nhà họ Kim cũng nhìn về phía Kim Thúy Như bằng ánh mắt không thể tin nổi, không một ai ngờ được rằng Kim Thúy Như sẽ nói ra những lời như vậy.

“Thúy Như, cháu có biết mình đang nói gì không!” Kim Tuân mặt mày tái xanh quát hỏi.

“Ông nội, nếu ông biết vợ anh ta là ai, ông sẽ không nghĩ như vậy nữa.”

Kim Thúy Như ngồi xuống vị trí của mình, nhìn Vương Nhất: “Chuyện này, tôi đại diện cho nhà họ Kim xin lỗi anh.”

Vương Nhất mặt không đổi sắc, nhìn cô ta bằng ánh mắt sâu xa, quả nhiên cô ta đã biết chuyện giữa mình và Lý Khinh Hồng.

“Kim Thúy Như! Đồ đàn bà ăn cây táo rào cây sung, đây là thái độ của người làm gia chủ đó hả!”

Kim Tuân lập tức nổi trận lôi đình, tức giận quát lớn: “Nửa đời sau của Thành Vũ chỉ có thể trôi qua trên giường bệnh, mà hung thủ hành hung nó còn đang đứng trước mặt, cháu vậy mà không thèm quan tâm, còn xin lỗi tên phế vật kia, mặt mũi nhà họ Kim biết để chỗ nào đây!”

Kim Thúy Như biết nếu làm vậy nhất định sẽ khiến rất nhiều người tức giận, nhưng sắc mặt của cô ta vẫn bình tĩnh như cũ: “Cháu chỉ đứng ở góc độ có lợi nhất cho nhà họ Kim để đánh giá chuyện này thôi, Kim Thành Vũ thấy sắc nổi lòng tham, làm ra những chuyện bất chính, bị người khác cắt đứt kinh mạch cũng đáng, nếu làm liên lụy tới nhà họ Kim thì mới là mất nhiều hơn được, cháu không làm sai.”

“Liên lụy tới nhà họ Kim? “

Trên mặt Kim Tuân lộ vẻ phẫn nộ, nghiến răng nghiến lợi nói: “Cậu ta chỉ là một thằng con rể vô dụng bị nhà họ Kim chúng ta bỏ rơi cách đây năm năm thôi, cậu ta có năng lực gì mà khiến nhà họ Kim tôi đây diệt vong chứ! “

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK