Mục lục
Chân Long Chí Tôn Đô Thị
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 439

Nhưng mới đi được nửa đường thì bỗng nhiên có bốn người xuất hiện sau lưng Lý Tuyết Nhi, bịt kín miệng cô ta và kéo cô ta vào bụi cây bên đường.

“Ưm—-“

Đồng tử của Lý Tuyết Nhi co lại, cô vùng vẫy kịch liệt, thậm chí còn đá bay cả giày cao gót dưới chân.

Nhưng một cô gái yếu ớt sao có thể là đối thủ của bốn tên đàn ông cao to được chứ? Cô ta nhanh chóng bị khống chế và bị lôi mạnh vào bụi cây.

Trong cơn tuyệt vọng, Lý Tuyết Nhi cắn mạnh lên cổ tay của một tên đàn ông.

Máu lập tức tuôn ra.

“A—–“

Hắn đau đớn gào lên.

Lý Tuyết Nhi hít lấy ô xi, sắc mặt cô ta tái nhợt, kinh hãi nhìn bốn tên đàn ông.

“Mấy người là ai? Mấy người muốn làm gì?”

“Con đĩ, khá cứng đấy chứ, xem ông đây đánh chết mày—-“

Tên bị cắn vừa hút máu trên vết thương, vừa sải bước về phía Lý Tuyết Nhi, hắn ta nói rồi giơ tay lên chuẩn bị cho Lý Tuyết Nhi một bạt.

Nhưng tên nhỏ con bên cạnh đã ngăn hắn lại: “Đại ca, anh quên lão đại đã nói gì sao, phải bắt sống, hơn nữa trên người còn không được có chút vết thương…..”

Lúc này hắn mới hạ tay xuống rồi nhổ nước bọt: “Phi, xem như mày gặp may, nhưng mày cứ đợi đấy, lão đại chơi chán thì tới phiên anh em bọn tao sướng.”

“Cứu…cứu với!”

Cuối cùng Lý Tuyết Nhi cũng hiểu ra tình hình, cô ta vội vàng chạy về phía toà nhà Quốc Tế.

Vừa chạy vừa lấy điện thoại gọi cho chị mình.

Nhưng còn chưa chạy được mấy bước thì cô ta đã bị bắt lại.

“Còn muốn báo cảnh sát?”

Tên mập lấy một cái túi ra rồi trùm lên đầu Lý Khinh Hồng.

Trước mắt cô ta tối sầm, điện thoại trong tay cũng trượt xuống rồi rơi trên cỏ.

“Mau đưa nó đi!”

Bốn tên đàn ông nhét Lý Tuyết Nhi vào túi rồi bước lên một chiếc xe thùng.

Một bên khác, Lý Khinh Hồng đang ở văn phòng thì nhận được điện thoại của Lý Tuyết Nhi.

“Alo? Tuyết Nhi?”

Cô nhấc máy lên nhưng bên kia không có tiếng động gì.

“Alo?”

Cô lặp lại nhưng vẫn không chút phản ứng.

“Tuyết Nhi? Em nói gì đi!”

Sau một phút im lặng, Lý Khinh Hồng bỗng cảm thấy bồn chồn không yên, giọng cô cũng trở nên vồn vã.

“Tuyết Nhi? Đừng làm chị sợ, em nhanh nói gì đi!”

Lý Khinh Hồng cúp máy và gọi lại nhưng lại không thể kết nối.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK