Mục lục
Chân Long Chí Tôn Đô Thị
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 445

Anh ta hy vọng có thể nhìn thấy vẻ hoảng sợ cùng sự hoảng sợ trên gương mặt Vương Nhất, nhưng Vương Nhất vẫn thờ ơ: “Anh bắt nhầm rồi, người đó không phải là Khinh Hồng.”

Thường Lâm sửng sốt, sau đó bật cười: “Vương Nhất, tới lúc này rồi mà mày còn muốn tính kế với tao? Mày tưởng thuộc hạ của tao đều bị mù mặt sao?”

“Không tin à? Một lát nữa anh sẽ biết thôi.”

Vương Nhất nhìn Thường Lâm rồi bình tĩnh nói: “Trước khi tôi động sát ý thì tốt nhất là anh nên nói cho tôi biết cô ấy ở đâu.”

Thấy Vương Nhất chắc chắn như vậy, lòng Thường Lâm hơi chùng xuống. Anh ta chỉ biết thuộc hạ đã bắt được người rồi chứ không hề kiểm tra bắt được ai.

Có ảnh để đối chiếu thì chắc không bắt nhầm đâu nhỉ?

Nghĩ đến đây, Thường Lâm liền cảm thấy bình tĩnh hơn một chút, anh ta lạnh lùng nói với Vương Nhất: “Tao nói cho mày biết, vợ mày đang không ở đây mà bị tao giấu vào một nơi bí mật rồi. Nếu mày giết tao thì cả đời này mày sẽ không tìm thấy vợ mình đâu! Hahahaha—“

Reng reng reng —-

Khi Thường Lâm đang cười lớn thì tiếng chuông điện thoại inh tai truyền đến.

Thấy người gọi tới, Thường Lâm cười cổ quái: “Xem ra cơ thể của vợ mày không xong rồi.”

Trong mắt Vương Nhất tràn đầy sát ý: “Nếu Tuyết Nhi thất thân thì tôi sẽ khiến các người bồi táng cùng!”

Thường Lâm nghe điện thoại, vừa cười vừa cố ý chọc tức Vương Nhất: “Thế nào rồi, hương vị của nữ giám đốc đệ nhất Thiên Ân không tệ nhi—–“

“Không tệ cái cứt chó!”

Một giọng nói giận dữ truyền đến: “Rốt cuộc anh đã làm trò gì vậy hả, tôi bảo anh bắt Lý Khinh Hồng cơ mà, anh giỏi đó, bắt nhầm người rồi.”

Nụ cười trên mặt Thường Lâm đột ngột cứng lại, vẻ mặt anh ta lập tức ngưng trọng.

Một tiếng “bắt nhầm người” của Kim Thành Vũ như sét đánh giữa trời quang khiến Thường Lâm ngây người tại chỗ.

“Anh nói cái gì, bắt nhầm người?”

Sau khi hoàn hồn, Thường Lâm kinh ngạc hỏi lại, một người lớn sờ sờ như vậy mà bắt nhầm?

“Họ Thường kia, uổng công tôi tin tưởng anh, thế mà lại bắt nhầm người! Tức chết tôi rồi…..”

Trong điện thoại vang lên tiếng mắng chửi giận dữ của Kim Thành Vũ: “Tôi muốn Lý Khinh Hồng, không phải Lý Khinh Hồng thì hiếp có nghĩa lý gì chứ?”

Thính giác của Vương Nhất khác với người thường nên lập tức nghe ra giọng của Kim Thành Vũ, ánh mắt anh liền tối sầm lại.

“Kim Thành Vũ, lần trước tôi tha mạng chó cho anh, nhưng anh vẫn lì lợm, còn muốn bắt cóc Khinh Hồng….”

Thường Lâm không biết rằng Vương Nhất đã quyết tâm muốn giết anh ta và Kim Thành Vũ, anh đứng bên cạnh không nói một lời, sắc mặt tệ khủng khiếp.

Nhớ lại lúc nãy Vương Nhất gọi “Tuyết Nhi” chứ không phải Lý Khinh Hồng, Thường Lâm cứ tưởng anh muốn khiến mình xao nhãng, ai ngờ thật sự bắt nhầm người.

“Một đám phế vật…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK