• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngày hôm sau,ta vẫn làm như không có chuyện gì...còn hắn lại khác,hắn không khoác vai gọi huynh đệ với ta nữa...vừa thấy mặt ta,tai hắn đã ửng hồng...ta đột nhiên thấy buồn cười...ta còn không xấu hổ,hắn xấu hổ gì chứ...
...
Rồi cho đến một ngày,ta phát hiện ra bức thư của cha để trong mật thất...
"Tâm An,ta là phụ thân con,à không,nói đúng hơn là nghĩa phụ của con,năm xưa,ta thấy con khóc ngoài bụi cỏ lớn,thương tình,nên đem về nuôi,cũng coi như là con ruột mà tận tình chăm sóc,trên người con,từ lúc ta đem về luôn tỏ ra một mùi hương lạ,vì sợ mọi người nói con là yên quái nên ta đã tìm cách áp chế mùi hương đó đi bằng cách cho con đeo một túi hương bên mình và luôn dặn con phải mang theo,con nhớ chứ!
Năm con lên 3,ta nghĩ nên tìm cho con một hôn ước nên đã tìm đến phủ vương gia ...hôn ước định ra từ đó...nhưng ta cũng không ngờ,mối hôn sự này,lại mở đắu cho một mối bi kịch sảy ra...
Hôm đó,ta tình cờ nghe được đoạn hội thoại,và sắp xếp các sự việc ta biết,ta mới vở lẽ,con là con gái của vương gia và vương phi...năm đó,vương phi sinh long phượng...hôn phu của con,chính là đại ca song sinh của con...năm đó,khi con vừa mới sinh ra,trời nổi dị tượng,con bị cho là yêu ma nên bị đưa đi,tình cờ gặp ta...
Con hiểu tại sao dù chỉ gặp mặt một lần với vị hôn phu,mà con đã thân rồi hay chưa?con đã hiểu tại sao mình lại có cái bớt giống tiểu vương gia đó hay chưa,bởi vì con là muội muội song sinh với tiểu vương gia đó...từ lúc biết chuyện này,ta đã luôn tìm cách để ngăn cản mối hôn sự này,nhưng rồi một ngày hắn đến...nói muốn nhận con làm đồ đệ,ta không muốn con gặp tiểu vương gia,nên đã đồng ý...ta xin lỗi,ta không nên làm vậy với con.
Sau đó,ta phát hiện,hắn nhận con làm đồ đệ,là muốn lấy một thứ trên người con,đó là mùi hương lạ đó,ta biết hắn không có ý tốt,nên đã định tìm con về nhưng hắn lại biết trước,hắn mua chuộc quan viên,hãm hại ta,lúc ta biết chuyện thì đã muộn nên ta chỉ kịp để lại bức thư này,mong con đọc..."
Ta đọc đến đây thì vỡ lẽ,haha...ta không phải con của cha sao,ta không phải là huyết mạch của Vũ gia sao?Tại sao? Tại sao lạ đối xử với ta như vậy? Ta đã làm gì sai? Sư phụ-kẻ hại cả nhà ta-người đã nuôi ta lớn,ta lại nhận là cha nuôi...hahaha...ta đang làm gì thế này,bấy lâu nay ta đi tìm kẻ hại gia đình ta hóa ra người đó là sư phụ ư?Không!Tất cả đều dối trá,dối trá hết...

Ta điên cuồng gào thét,dùng nội công phá hủy thư phòng cũ của cha...không thể nào...chắc chắn đây là nói dối,làm sao ta lại là con của vương gia được...haha...các người lừa ta vui lắm sao???...Ta cứ tự dày vò mình,cho đến lúc nghe được tin,hoàng thượng bị hạ độc,ta vội vàng trở về cung,ta không thể mất chàng nữa...kể từ giây phút chàng biết ta là nữ,có lẽ ta đã thật sự phát hiện ra,mình thích chàng...ta không thể để mất chàng nữa...người ta quan tâm,lần lượt rời bỏ ta,lần này,ta quyết không buông tay...cho dù có chết,ta cũng muốn chết cùng chàng.

Đứng trước giường chàng,nhìn các thái y giỏi nhất lần lượt lắc đầu,ta không khỏi tuyệt vọng,nhìn khuôn mặt chàng không chút huyết sắc,đâu còn vẻ anh tuấn nữa,ta đau lắm,tâm ta đau lắm...

Ta đuổi hết bọn thái y cùng cung nữ ra ngoài,ta ngồi bên giường,nắm lấy bàn tay lúc nóng lúc lạnh của chàng,nhìn chàng,bỗng nhiên ta chảy nước mắt,giọt nước mắt đầu tiên trong cuộc đời ta,không phải vì phụ mẫu,mà là vì người ta yêu...là do ta,tất cả đều vì ta,cha mẹ vì ta mà chết,sư phụ cũng vì ta mà chết,ngay đến cả chàng,hôm nay cũng muốn bỏ ta luôn sao? Không! Ta không cho phép! Ta tuyệt không cho phép chàng bỏ ta!...

Độc u tình,giải bằng hương hoa ngũ sắc,ngũ sắc,ngũ sắc...a...ta nhớ ra,ta từng hỏi cha,tại sao ta lại phải đeo túi thơm đó,cha nói để che đi mùi hương hoa ngũ sắc trên cơ thể ta...ta mím môi,nhìn chàng đang dần dần mất đi sinh mạng...ta quyết định...đứng dậy,cởi bỏ từng tấm áo một,rồi bước đến nằm cạnh chàng...cho dù có phải đổi hết thảy đại giới,ta cũng phải cứu chàng...

Cơ thể ta mát lạnh,cơ thể chàng nóng bỏng,rất nhanh chóng,chàng lật đè người ta xuống dưới thân,ánh mắt chàng chứa đầy dục vọng nhìn ta.

"A Tâm...A Tâm..."chàng gọi tên ta,giọng nói khàn đục.

"Ta không phải Thanh Tâm,ta là Tâm An!Tâm An! Chàng phải nhớ cho kĩ!" ta đưa tay lên che miệng chàng,miệng thì thầm vào tai chàng.

Chàng không trả lời,cúi xuống ngầu nghiến đôi môi ta...

Lúc ta và chàng hoà vào một thể,trời nổi dị tượng,sấm chớp đột nhiên kéo đến,ta biết...đại giới của ta đã đến...cùng lúc đó,trong đầu ta xuất hiện một số mảng kí ức rời rạc.

"Thiên Y,ngày xưa,khi trời đất được sinh ra,cùng lúc đó,do linh khí quá nồng đậm,đã kết tinh thành một bông hoa sen tinh khiết,sở hữu sức mạnh của thiên địa,Thiên Y,chính là tên của bông sen đó,3000 năm trước,bông hoa sen chịu thiên kiếp để hóa hình người,nhưng sự cố sảy ra khi bông sen đang hóa hình...hóa hình không thành,bông sen tự động hóa thành linh khí giống như ban đầu,chia mỗi phương một ngã,và Tâm An,ngươi chính là bản thể chưa kịp hóa thành của bông sen đó,nay,bản thể của bông sen đã bị vấy bẩn,không còn trong sạch nữa...vì thế,ngươi không còn quyền nắm giữ năng lượng của đất trời nữa,ngươi,chính thức trở thành phàm nhân...A AAAA....AA..." Tiếng nói vang vọng trong đầu làm ta đau đớn thét lên...
...
"Tâm An,nàng làm sao thế,Tâm An,..."

Ta nghe thấy tiếng nói,từ từ tỉnh lại,mở mắt ra,đập vào mắt ta là khuôn mặt phóng đại của hắn...

Hóa ra,tất cả chỉ là giấc mơ của ta,mọi chuyện năm đó đã qua...ta lau mồ hôi trên trán..

"Không sao,chỉ là ác mộng thôi!"
Đúng vậy,tất cả chỉ là ác mộng,ta đã là phàm nhân,năm đó hắn cũng đã được cứu,ta bây giờ đã là hoàng hậu,mọi chuyện đều rất tốt...ta ôm hắn,tựa đầu vào lồng ngực hắn,nghe tiếng tim đập của hắn,ta dần dần bình ổn lại...
...
Chấp nhận quá khứ,buông bỏ thù hận,thì mới có thể bước đến tương lai.
- TÂM AN-
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK