• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lục Vũ một thân to lớn bước ra khỏi phòng ngủ, quần áo luộm thuộm, khuôn mặt tiều tụy , râu vẫn chưa cạo , căn nhà tối ôm khiến Lục Vũ cảm thấy khó chịu , anh vội giơ tay bật đèn lên , ánh đèn sáng đến chói mắt, anh dời ngồi trên chiếc ghế sofa giữa nhà , dõng dạc nói :

- Song Mạc , áo sơ mi trắng anh treo trong phòng mau đem đi ủi nữa tiếng nữa anh có cuộc họp !

Lục Vũ nói xong những lời này mài nhíu chặc khó hiểu, cười chua chát

Song Mạc đi rồi cô bị tai nạn nên phải sang Mỹ điều trị, cả tuần nay anh đều ở một mình ,... vợ anh đi rồi. Là cô bỏ rơi anh ở lại ,ngày cô đi Mỹ anh điều tra thật kĩ kết quả lại trách oan cho cô vợ bé nhỏ.

Anh dời tầm mắt đến chiếc bàn ,giấy ly hôn và bút vẫn còn ở đó chứng tỏ anh và Song Mạc đã chính thức không còn là vợ chồng

Tim Lục Vũ nhói lên ,tại sao ? Tại sao...?

Nhìn thấy chữ kí khó coi của cô khiến lòng anh tê tái, đó chẳng phải điều anh hằng mong ước ư? Cớ sao anh lại cảm thấy luyến tiếc , giá như... giá như kẻ thứ ba không xuất hiện anh và cô có lẽ vẫn như trước?

Cạnh bên là giấy ghi chú những món anh thích và những món bị dị ứng , từng món từng món được ghi kĩ lưỡng , Lục Vũ đột nhiên muốn khóc , người vợ tốt như vậy , rốt cục anh đã hại cô thê thảm thế nào?

Bí mật lớn nhất của anh chính là anh quan hệ với Hàn Nhi dường như rất lâu rồi... là anh bị cô ta quyến rũ...

Lục Vũ cười khổ, hiện tại giải thích còn ai nghe?

Nhiều ngày sau đó , anh phát hiện cuộc sống này bị đảo loạn đến đáng sợ , hàng đóng công việc chồng chất lên nhau lúc trước có Song Mạc , cô tuy không biết gì nhưng chỉ cần anh giảng một chút là hiểu có thể làm giúp anh một số công việc quan trọng , bây giờ cả việc nhà và việc công ty một mình anh làm tất .

- Song Mạc , anh về rồi đây .

Lục Vũ mệt mõi tháo lỏng cavart , đến cạnh chiếc sofa ngồi xuống

- Mạc , lấy hộ anh ly nước .

- Mạc , em đã giặc sạch quần áo anh chưa?mai anh phải đi công tác !

- Mạc...

Anh run rẩy , giọng nói lạc hẳng lại dời tầm mắt sang tấm giấy ly hôn đặt trên bàn , anh không cất nó đi là vì muốn anh nhìn nó như vậy cả đời để bản thân phải sống trong ân hận dằn vặt...

Vợ của anh.... Song Mạc của anh... về được không em?

...
2 năm sau...

Máy bay *** đang dần hạ cánh ...

Lục Vũ lập tức chạy đến gần , anh vô tình nghe được hôm nay cô về nước, anh đã dành tận một ngày để chăm sóc bản thân thật đẹp, lúc này nhiều người bắt đầu chen chút nhau xuống , cuối cùng anh cũng nhìn thấy bóng dáng quen thuộc

Song Mạc bế trên tay một thân thể bé nhỏ , cô bước xuống máy bay , nhìn xung quanh , ánh mắt vô tình chạm đến anh , lạnh đạm tựa như xa lạ , sau đó dời tầm mắt đi , Lục Vũ cười cười tay cầm bó hoa định tiến đến nhưng một giây sau đó....

- Vợ yêu chờ anh lâu không ?

Chàng trai tuấn tú xuất hiện anh ta cười cười ôm lấy đứa bé từ tay Song Mạc

- Bảo bối, đi máy bay mệt không ? Haha... bảo bối cười với anh kìa vợ .

Lục Vũ nhìn một cảnh gia đình hạnh phúc... quay người rời khỏi... nước mắt không tự nhủ rớt xuống vài giọt... bó hoa rơi xuống đất ... thì ra bản thân nếu không giữ được người quan trọng của cuộc đời mình thì phải nhận cái kết đắng như vậy...

***
Muốn để kết OE nhưng suy nghĩ lại thì kết GE sẽ hợp lý hơn
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK